Editor: Nguyetmai
Phụng Liên Ảnh hít một ngụm khí lạnh, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi.
Sự khủng khiếp của "Rắn rết mật lan" cô đương nhiên biết rõ, nhắc đến loại độc này dù cho là sư phụ, cũng hết sức trầm trọng e dè. Giờ đây Tử Kim chân nhân lấy thứ này ra, là muốn làm gì kia chứ?
Trong mắt Tử Kim chân nhân lướt qua một tia thâm trầm, ngài tiếp tục nói: "Mà điều ta muốn các ngươi làm, chính là uống viên "Rắn rết mật lan" này, sau đó trước khi kịch độc phát tác giết chết các ngươi, hãy tìm ra thuốc giải độc "Rắn rết mật lan" từ ba mươi chiếc bình sứ."
"Ba mươi bình đan dược này, cho dù là màu sắc, hương vị hay linh khí bên trong, đều giống y đúc với thuốc giải thật sự, trừ lọ thuốc giải ra, còn lại chúng đều không hề có tác dụng gì sất, có lọ uống vào, ngược lại sẽ còn đẩy nhanh tốc độ phát tác của "Rắn rết mật lan" nữa. Thế nên cuối cùng bản thân muốn tham gia vào vòng này hay là không, các ngươi hãy suy nghĩ thật kỹ nhé."
Hột Khê tiến lên hai bước, cầm lên hai chiếc bình nhỏ giữa chúng, mở ra ngửi thử.
Quả nhiên, bất luận là hình thái màu sắc hay mùi hương, đều không hề có nửa phần khác biệt. Vốn chuyện tìm ra thuốc giải độc "Rắn rết mật lan" này không khó, nhưng khó ở chỗ, kịch độc kia lại được sử dụng trên chính cơ thể của mình.
Mắt thấy thời gian độc phát tác đã cận kề, thậm chí trên cơ thể còn mọc ra những cái vảy kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850737/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.