Translator: Nguyetmai
Hột Khê không biết làm thế nào chỉ lắc lắc đầu, bên tai còn vang vọng tiếng phản đối ầm ĩ của Đản Đản: "Hu hu hu… mẹ hết thương Đản Đản rồi, đồ ăn ngon mẹ đều đem cho đại ca hôn mẹ ăn hết thì đã đành, tại sao mẹ còn cho người khác ăn nữa vậy hả, đồ ăn là của Đản Đản kia mà, hu hu hu… mẹ hết thương Đản Đản rồi!"
Cái chuyện nhảm nhí gì đây hả trời!
...
Thanh Long nhanh chóng đưa Hột Khê đến Thủy Tạ Các, lúc này Thủy Tạ Các đã triệt bỏ hỏa tinh thạch, gió thông thoáng khắp bốn phía, thổi bay rèm cát phiêu diêu dập dờn, bên trong có vẻ rất thoải mái và mát mẻ.
Hột Khê vừa mới bước chân vào bên trong Thủy Tạ Các, đã nhìn thấy Nam Cung Dục chỉ mặc mỗi một bộ đồ trong bằng lụa tơ tằm ngồi dựa vào mép giường, mái tóc dài rối tung hết một nửa, nửa còn lại dùng tua rua tết tóc thành lọn rồi quấn lên. Nhìn từ góc nghiêng của khuôn mặt, chỉ thấy mỗi sống mũi cao thẳng tắp của hắn, ngũ quan tinh tế tuấn dật, thế nhưng sắc mặt lại trắng bệch đến tưởng chừng như trong suốt.
Rõ ràng là cô và Thanh Long đã đặt chân vào phòng, thế nhưng Nam Cung Dục hình như lại chẳng hề phát hiện ra, hàng lông mi cong dày hơi rũ xuống, dáng vẻ vừa yếu ớt mà lại đẹp đẽ biết nhường nào.
Một sự đau lòng bỗng lướt qua trái tim của Hột Khê. Cô không thích nhìn thấy dáng vẻ gầy yếu của người đàn ông này một chút nào. Hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850683/chuong-178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.