Editor: Nguyetmai
Đôi mắt Thượng Quan Duệ sáng quắc, lập tức hạ lệnh cho một tên hộ vệ đứng bên cạnh: "Đi tìm hết tất cả thiếu niên họ Hề trong thành Yên Kinh cho ta, ta muốn xem thử tên nhóc kia là thần thánh phương nào."
Tên thuộc hạ nhanh chóng nhận lệnh rời đi, chỉ còn lại Thượng Quan Trân Nguyệt giậm chân bình bịch chửi mắng phía sau. Thượng Quan Duệ xoay đầu liếc nhìn muội muội rồi hừ lạnh, trong mắt lóe lên vẻ khinh thường.
Hoàng muội của hắn đúng là được phụ hoàng chiều hư rồi, mơ mộng hão huyền đòi gả cho Minh Vương. Nếu nó cứ tiếp tục vô phép vô tắc như thế, cuối cùng sẽ có một ngày treo cao ngã đau. Có điều, mong rằng nó đừng làm hỏng chuyện đại sự của hoàng huynh và hắn.
Lúc này, đám đông vây xem thấy chẳng còn trò vui nữa nên đã dần dần tản ra, không một ai hay biết ở góc đường tối tăm có một tên bán hàng rong mặc trên mình bộ trang phục mộc mạc màu xám tro đang nhìn chằm chặp vào cánh cổng lớn đóng kín của phủ Minh Vương. Khóe miệng y nở một nụ cười tươi, sau đó y phóng một con hạc giấy vào không trung.
Trong phút chốc, hạc giấy hóa thành một luồng ánh sáng lấp lánh rơi trên một khoảng sân trước, nơi đang có một ông lão mặc chiếc áo dài màu trắng đang ngồi.
Ông lão cầm lấy hạc giấy, liếc nhìn dòng tin tức bên trên đó, ngay lập tức khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng.
Đúng là chẳng tốn chút sức mà đạt được! Không ngờ cậu thiếu niên thần y mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850681/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.