Editor: Nguyetmai
Đương nhiên cô biết đạo lý không được để lộ tiền tài. Vì thế cho dù là đám người Tiểu Li cũng chỉ biết thức ăn cô nấu rất ngon, có công hiệu và linh lực cao chứ không hề biết cô dùng nước suối thần.
Thế nhưng rõ ràng là bí mật to lớn như thế, sao bản thân lại vì sốt ruột mà tùy tiện để lộ trước mặt Nam Cung Dục chứ? Chẳng lẽ trong lòng cô, Nam Cung Dục đã trở thành một người mà cô có thể toàn tâm tin tưởng sao?
Trong lòng Hột Khê bỗng dậy sóng, kim châm trong tay cô nhất thời đi lệch khỏi vị trí.
Nam Cung Dục rên rỉ khe khẽ, tiếng rên đầy cuốn hút tựa như móng vuốt của chú mèo cào vào đáy lòng cô. Hột Khê rụt phắt tay về, hơi chột dạ hỏi: "Ngươi… ngươi không sao chứ?"
Nam Cung Dục chau mày đáp: "Đau."
Trái tim Hột Khê bất chợt đậm loạn, rõ ràng biết Nam Cung Dục cố ý tỏ ra yếu ớt, thế nhưng dáng vẻ này quả thật quá sức cám dỗ, quá sức yêu nghiệt.
Hột Khê đỏ lựng cả mặt, vừa rút hết kim châm trên người hắn, vừa nhỏ giọng nói: "Bây giờ thì biết đau rồi, lúc trước đổ bệnh thì sao lại không biết đau nhỉ? Đáng đời!"
Tính mạng của Nam Cung Dục coi như đã giữ được, qua vài ngày chữa trị thêm thì cơ thể cũng có thể hồi phục như thường. Tuy nhiên như đã nói trước đó, cho dù là động Hỏa Viêm hay cách điều trị hiện nay của Hột Khê cũng chỉ là phương pháp trị phần ngọn không thể trị tận gốc. Đến ngày bảy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850662/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.