Editor: Nguyetmai
Trái tim nồng cháy giống như bị giội một chậu nước lạnh, trong nháy mắt dập tắt chút rung động, si mê vừa nhen nhóm nơi cô.
Hột Khê choàng mở mắt, đẩy mạnh Nam Cung Dục đang ôm lấy cô ra.
Một tiếng "rầm" cực lớn vang lên, Nam Cung Dục bị đẩy mạnh đến nỗi đập vào thành bồn tắm, đau đớn rên rỉ thành tiếng.
Khuôn mặt vốn dần khôi phục chút sức sống bỗng trở nên trắng bệch như tờ giấy, thậm chí da dẻ lại lạnh ngắt, nhợt nhạt như ban đầu.
Trong nháy mắt cửa phòng bị đẩy phăng, Thanh Long đạp cửa xông vào, thấy Nam Cung Dục đã tỉnh, đang đứng thẳng trong bồn tắm thì không khỏi mừng rỡ: "Chủ nhân, chủ nhân tỉnh rồi!"
Ngược lại khuôn mặt Nam Cung Dục xám xịt, nhìn chằm chằm Hột Khê không chớp mắt, lạnh lùng gằn ba chữ: "Cút ra ngoài!"
Thanh Long rùng mình trước tiếng quát giận dữ của Nam Cung Dục, sau đó lại quay qua nhìn Hột Khê áo quần ướt nhẹp. Hắn bỗng đỏ bừng mặt, tay chân luống cuống lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại mỗi Nam Cung Dục và Hột Khê, chỉ là lúc này đây bầu không khí giữa họ không giống như có vẻ ám muội, thân mật quấn quýt mà lại lạnh lẽo giống như băng sương ngưng kết.
Hột Khê nhìn sắc mặt trắng bệch của Nam Cung Dục, trong lòng trào dâng niềm áy náy. Cô vội vàng tiến lên một bước, nắm lấy tay của hắn bắt mạch, lo lắng hỏi han: "Bây giờ ngươi cảm thấy thế nào?"
Nam Cung Dục bỗng xoay tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Hột Khê, ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850660/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.