Editor: Nguyetmai
Người đã ra tay không phải ai khác mà chính là Vô Tâm mang khuôn mặt lạnh lùng vẫn luôn trầm mặc đứng quan sát ở một bên.
Cửa phòng đóng sầm một tiếng trước mặt ả, mặc cho ả có đập cửa thế nào cũng không một ai mở cửa.
Hột Khê đã chuẩn bị đầy đủ dược liệu, sau đó dùng nồi gốm để sắc. Trong lúc đó, cô hơi ngập ngừng đôi chút nhưng vẫn lén lút bỏ thêm nước từ linh tuyền Cửu U trong không gian vào nồi. Thậm chí cô cũng cho cả châm bạc dùng để châm cứu vào nước thuốc rồi tiến hành đun nóng chúng lên.
Một canh giờ sau, thuốc Bắc đã đun xong, khắp phòng tràn ngập mùi thuốc nồng nặc.
Mùi thuốc này không có linh khí giống như những loại thuốc khác ở đại lục Mịch La, cũng chẳng có chút hương thơm nào của thảo mộc, ngược lại còn tỏa ra mùi đắng chát nồng đậm.
Nhìn cả nồi thuốc lớn chứa nước thuốc đậm đặc đen sì hệt như bóng đêm, đám Thanh Long ai ai cũng khiếp sợ.
Bạch Hổ không nhịn được lầm bầm hỏi: "Vương phi, cái… cái thứ trong này, chắc không phải cho chủ nhân uống đâu nhỉ?" Chủ nhân mà uống thứ này, không biết liệu có sống sót qua con trăng này không đây?
Hột Khê không để ý tới hắn, đổ toàn bộ nước thuốc vào thùng lớn. Thùng vốn đã được đổ đầy nước ấm, Hột Khê nghĩ ngợi một hồi, lại lén lút bỏ thêm không ít nước từ linh tuyền, xong xuôi mới hạ lệnh: "Cởi đồ Nam Cung Dục ra, rồi đặt hắn vào trong này."
Bọn Thanh Long đưa mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850657/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.