Nghĩ đến đây, ánh mắt Chu Ích Thuân lập tức trở nên lạnh băng, lạnh lùng nói: "Nạp Lan Chính Trạch đâu rồi? Ta muốn hỏi ông ta đôi lời, danh dự của đệ nhất thầy thuốc nước Kim Lăng, ông ta còn muốn giữ hay không? Vậy mà lại dung túng cho thê tử lừa gạt nhà họ Chu chúng ta. Hôm nay ta tới cửa cầu thân là đã cho nhà họ Nạp Lan các ngươi mặt mũi lắm rồi, nếu như theo lễ nghĩa cổ, Nạp Lan Phi Tuyết đã sớm là người của nhà họ Chu chúng ta, cho dù chúng ta dùng một cái kiệu nhỏ, khiêng vào từ cửa phụ để cưới cô ta làm vợ lẽ, cũng không ai dám nói gì!"
"Ngươi… ngươi dám!" Nạp Lan phu nhân hét lên một tiếng, rốt cuộc không thể chịu đựng được nữa, "Ngươi cũng không tự xem con trai ngươi là cái dạng gì, hiện giờ đã sắp ba mươi tuổi rồi, đến cả Trúc Cơ kỳ còn chưa đạt được, con gái của ta chính là thiên tài năm ấy mới mười tám tuổi đã thăng đến Trúc Cơ kỳ, chỉ bằng con trai của ngươi mà dám mơ tưởng lấy được Phi Tuyết nhà ta sao, quả thực là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, mơ mộng hão huyền!"
"Ta nói cho ngươi biết, hôm nay, hoặc là ngươi chấp nhận hôn sự của con trai ngươi với Nạp Lan Hột Khê, hoặc là cút đi! Ngươi tưởng phủ Nạp Lan này sợ nhà họ Chu các ngươi sao?"
Bà ta không cho phép, tuyệt đối không cho phép con gái của mình gả cho một tên vô dụng như vậy, đặc biệt là còn ở trước mặt Âu Dương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850621/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.