Vào lúc đó, Âu Dương Hạo Hiên cuối cùng cũng tiến lên một bước, ngăn cản Lục hoàng tử, nhẹ nhàng mỉm cười nói: "Lục hoàng tử không cần phải tức giận đâu, trải qua cơn bạo bệnh thừa sống thiếu chết này mới giúp cho Hạo Hiên nhìn ra được bộ mặt thật của rất nhiều người, cũng không phải cưới một người phụ nữ tâm địa như rắn rết về nhà, đối với nhà Âu Dương quả là trong họa có phúc lớn, suy cho cùng, Hạo Hiên phải cảm tạ nhà Nạp Lan đây mới phải."
Chu Ích Thuân đứng bên cạnh vuốt râu cười nói: "Nhà họ Chu chúng tôi không lo sợ việc cưới một người phụ nữ tâm địa rắn độc về đâu, phụ nữ mà, gả về nhà chúng tôi thì xem như đã là người của chúng tôi rồi, dù người phụ nữ đó có chua ngoa nham hiểm cỡ nào, nhà họ Chu chúng tôi đều có phương pháp để dạy bảo uốn nắn cả. Chỉ cần không đến một năm rưỡi, cô ta sẽ ngoan ngoãn nghe lời, trở thành người vợ hiền thục, đảm đang của con trai chúng tôi, về điểm này thì Nạp Lan phu nhân không cần phải lo lắng, nhà họ Chu chúng tôi đây tuyệt đối sẽ không ghét bỏ Nhị tiểu thư nhà mình."
Da mặt Nạp Lan phu nhân không khỏi co giật run rẩy, xấu hổ đến đỏ bừng mặt, hai bàn tay buông thõng bên người siết chặt đến nỗi gân xanh như muốn cuộn lên, như vậy mới có thể ngăn mình không thốt ra những lời chửi mắng chói tai.
Thế nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt tuấn tú của Âu Dương Hạo Hiên, khí thế vừa mạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850619/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.