Vì được nướng trên than hồng nóng đỏ nên lớp da heo Hương Sơn đã bắt đầu vàng ruộm giòn tan tựa như được mạ lên một lớp áo vàng đồng, trong biệt viện cũng tỏa mùi thơm nồng nàn khiến người ta thèm thuồng.
Bạch Hổ ngồi bên cạnh vừa điều chỉnh nhiệt độ than theo yêu cầu của Hột Khê, vừa mở to mắt nhìn không chớp mắt, chốc chốc hắn lại nuốt nước bọt.
Đột nhiên vang lên tiếng bụng sôi ùng ục, Tiểu Li ngồi bên cạnh khẽ bật cười, khiến Bạch Hổ đỏ hết cả mặt.
Thật là mất mặt quá đi mà! Nhưng mà đây rốt cuộc là mùi vị gì? Sao lại thơm đến thế, làm người khác chỉ muốn nếm thử.
Bạch Hổ kìm lòng không được liếc nhìn trộm chủ nhân, chỉ thấy toàn bộ sự chú ý của chủ nhân đều dồn hết trên người thiếu niên đang loay hoay nấu nướng kia, ánh mắt rực sáng ngời ngời, tựa như đang phát hiện ra một bảo vật nhất định phải đoạt được.
Nhân lúc đang nướng thịt heo Hương Sơn, Hột Khê lại nhanh nhẹn làm thêm một món canh thập cẩm và một món rau trộn.
Cách làm và nguyên liệu của hai món đều rất đơn giản. Nhưng nguyên liệu lại được hái từ linh điền Cổ Vận và dùng thêm nước từ linh tuyền Cửu U, thực phẩm tươi ngon và thấm đẫm linh khí, các món linh thực bình thường hoàn toàn không thể so bì.
Lúc Tiểu Li bê hai tô thức ăn đã làm xong lướt ngang qua Bạch Hổ, có một mùi hương thoang thoảng hút hồn ùa vào sống mũi, cùng với mùi thơm độc đáo hòa quyện của thịt nướng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850604/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.