Hột Khê bị giọng nói đáng yêu tội nghiệp của nó chọc cười, bèn xé một cái đùi thỏ, đưa lên miệng cắn một cái, quả nhiên là thơm nức mũi, tươi ngon vừa miệng… Đây mới là mùi vị mà đồ ăn ngon phải có!
Hột Khê thở dài một tiếng rồi mới quay sang vầng sáng sốt sắng đến sắp bùng cháy của Đản Đản: "Phần còn lại cho con đó, ăn đi nhóc tham ăn!"
"Òa! Mẹ là nhất!" Vầng sáng vàng nhảy nhót vui sướng rồi nhanh chóng bổ nhào vào phần thịt thỏ ngọc đã được nướng chín còn lại, cũng chẳng quan tâm đến ngọn lửa nóng bỏng, cứ thế ngốn sạch sẽ phần còn lại của con thỏ chỉ trong nháy mắt.
…
Đản Đản ăn xong thỏ ngọc nướng nhưng vẫn còn thòm thèm muốn ăn thêm, liên tục quấn lấy đòi Hột Khê làm thêm nữa. Hột Khê dỗ dành mãi, lại còn phải hứa hẹn lần sau nhất định sẽ làm món còn ngon hơn cho nó mới có thể thoát khỏi nhóc con này.
Mặc dù có linh lực tẩy rửa của không gian nhưng Hột Khê vẫn cảm thấy mệt mỏi rã rời do bôn ba cả ngày hôm nay. Cô cho người chuẩn bị nước nóng, cởi quần áo, cảm nhận sự ấm áp nhẹ nhàng khi làn nước nóng chạm vào da, bất giác thở phào đầy thoải mái.
Hột Khê bất chợt khẽ nhíu mày, lòng thầm thoáng qua một nỗi lo lắng mơ hồ. Cảm giác này giống như phát hiện ra sự theo dõi của đám người Thanh Long vậy, rất khó tả nhưng lại khiến cô phải đứng ngồi không yên.
Có người đang lén lút đến gần căn phòng này!
Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850568/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.