Tuy nhiên Hột Khê lại chẳng hề hay biết, ngay sau khi Vô Dực mua Nạp Lan Hột Khê, còn chưa kịp nói cho thuộc hạ biết giá trị của cô đã vội vã đi gặp chủ nhân theo mệnh lệnh triệu kiến. Đến khi quay lại hắn phát hiện ra thuộc hạ của mình đã đưa Nạp Lan Hột Khê vào phòng kiểm nghiệm như một nô lệ thấp kém, và mấy kẻ tu giả cấp thấp ở phòng kiểm nghiệm cũng đã bị Hột Khê giết sạch không chừa tên nào. Đúng là một sự nhầm lẫn tai hại!
"Tam tiểu thư, điều nô tài nói đều là sự thật, cầu xin tiểu thư tha cho nô tài!"
Trương Đức Trung vừa dập đầu lạy lục cầu khẩn liên hồi, vừa lén lút quan sát Hột Khê. Thấy dáng vẻ trầm ngâm suy nghĩ của cô, trong lòng gã lập tức nảy sinh ý định xấu xa, bàn tay nguyên vẹn còn lại vụng trộm thò vào trong túi.
"Tiện nhân, mau chết đi!" Linh lực khắp cơ thể vận chuyển điên cuồng, Trương Đức Trung cầm một lá bùa nổ trong tay, căm phẫn ném về phía Hột Khê, "Tiện nhân, dám đối xử với ta như vậy à, ngươi thật sự chán sống rồi!"
Dù Hột Khê có lợi hại đến đâu thì vẫn chỉ là một người phàm. Chẳng qua lúc nãy gã nhất thời bất cẩn bị ả ta dùng yêu pháp phong ấn linh lực mà thôi, giờ thì linh lực đã hồi phục trở lại, sao gã phải sợ hãi con ranh con kia chứ.
Nạp Lan Hột Khê, ông đây vốn chỉ định đùa giỡn với ngươi, chơi ngươi chán chê rồi thôi. Nhưng ngươi đã không biết tốt xấu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850545/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.