Vẻ mặt Trần ma ma vô cùng lúng túng, bà nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn vàng vọt, cơ thể gầy gò của Hột Khê, hốc mắt bỗng hơi ửng đỏ. Cũng tại bà vô dụng mới khiến cho tiểu thư phải chịu khổ cực thế này.
Hột Khê khuyên: "Ma ma đừng lo lắng quá, chuyện lương thực với tiền bạc cứ để tôi giải quyết, bà bảo Mạc Tam dẫn Lý Tứ đến đây gặp tôi."
Không lâu sau, Lý Tứ tiều tụy gầy gò được dẫn đến trước mặt Hột Khê. Hắn vừa thấy Hột Khê cả người run lẩy bẩy, trong mắt ngập tràn sợ hãi. Hắn lao về phía trước rồi quỳ rạp xuống lạy: "Tiểu thư, nô tài sai rồi, nô tài không nên nghe lời thúc thúc lừa tiểu thư, xin tiểu thư hãy tha cho nô tài!"
Lý Tứ tận mắt chứng kiến cái chết thê thảm của thúc thúc, mấy ngày này lại trông thấy ánh mắt vô hồn và hành động nghe lời Hột Khê răm rắp của đám Mạc Tam, lúc này nỗi sợ đối với nữ sát tinh trước mắt dường như đã đạt đến đỉnh điểm.
Hột Khê thong thả đứng dậy, bước đến trước mặt Lý Tứ, nhìn xuống hắn ta từ trên cao: "Muốn ta tha cho cái mạng chó của ngươi cũng được, chỉ cần ngươi ngoan ngoãn nói cho ta biết, rốt cuộc tên Trương tổng quản bán ta đến Thao Thiết Quán là ai?"
"Là… là Trương Đức Trung!" Lý Tứ nào dám che giấu, vội vã run run trả lời: "Hắn ta có họ hàng với bà vú của phu nhân, ở trong phủ được Đại thiếu gia và Nhị tiểu thư trọng dụng lắm. Nửa năm gần đây, hắn ta còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/850540/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.