Hóa ra nơi này vốn dĩ không phải Chu phủ mà là biệt việt của nhà họ Chu. Nói chính xác hơn thì đây là biệt viện riêng của Chu Trọng Bát, thường ngày hắn đều cưỡng bức con gái nhà lành, ăn chơi gái gú cờ bạc ở đây.
Lồng sắt nhanh chóng được khiêng vào trong phòng Chu Trọng Bát, thiếu nữ nằm bên trong bị người ta lôi ra ngoài rồi ném lên chiếc giường mềm mại. Đương nhiên, tay chân cô vẫn bị trói lại bằng xích sắt và treo trên tường.
"Các ngươi ra ngoài hết đi, không ai được phép vào trong quấy rầy ta."
Đợi khi tất cả mọi người đều đã lui hết, Chu Trọng Bát mới bò lên giường với vẻ mặt dung tục: "Nếu như không vì cơ thể thuần âm này của ngươi, làm sao bản thiếu gia thèm chạm vào cái thứ xấu xí như ngươi được chứ!"
Trong phòng dùng dạ minh châu để chiếu sáng, ánh sáng dịu dàng huyền ảo chiếu xuống gương mặt của thiếu nữ.
Khuôn mặt trái xoan, lông mày lá liễu, sống mũi dọc dừa, cánh môi anh đào, hàng mi dài khẽ rung, đường cong hoàn hảo khẽ phập phồng. Ánh sáng yếu che bớt đi làn da vàng vọt tiều tụy và quầng thâm dưới mắt của thiếu nữ, khiến cô càng mảnh mai, xinh đẹp hơn.
Trong thoáng chốc sao hắn lại cảm thấy giống như đang trông thấy một mỹ nhân tuyệt thế nhỉ?
Chu Trọng Bát nuốt nước miếng, tim đập loạn xạ, máu nóng toàn thân đều dồn xuống một chỗ nào đấy: "Nhìn thế này, cũng ra dáng một tiểu mỹ nhân đấy chứ."
Hắn nuốt nước miếng ừng ực, móng vuốt mập ú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-phong-hoa/250065/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.