Ed: Nấm Cô Hoa Nguyệt Nhu cho rằng Hoa Khinh Ngôn tự ti, liền cười nói: “Nhị muội muội, đừng khách khí, tỷ tỷ giúp muội đi lấy lu gạo nha.” Nói, không đợi Hoa Khinh Ngôn và Hoa Hạo Nguyệt phản ứng, liền lập tức quen cửa quen nẻo đi tới phòng bếp, đi một mạch tới chỗ lu gạo trên mặt nàng mang theo nụ cuời châm chọc không cần mở ra cũng có thể nghĩ đến lu gạo tất nhiên một hạt gạo bình thường đều không có. Hoa Nguyệt Nhu dùng khăn lau nắp thùng hai cái, lúc này mới nhón tay mở ra, khi nàng nhìn tới trong lu gạo tràn đầy một lu linh gạo thượng đẳng màu sắc trong suốt,nét cười trên mặt trở nên cứng nhắc. Đầy một lu linh gạo so với trên tay nàng chưa đến ba lạng linh gạo quả thực chính là chuyện cười, Hoa Nguyệt Nhu cảm thấy sắc mặt có chút lo lắng đến hoảng. Khó trách vừa rồi Hoa Khinh Ngôn thế nhưng không nhận linh gạo của nàng, vừa rồi còn không biết trong lòng Hoa Khinh Ngôn chê cười nàng ra sao. Nàng càng nghĩ càng buồn bực, nơi này của Hoa Khinh Ngôn sao có thể có linh gạo, còn không biết là dùng cái thủ đoạn hạ lưu gì trộm về, nàng buột miệng thốt ra nói: “A! Các ngươi trộm linh gạo ở đâu?!” Hoa Hạo Nguyệt mới vừa đi tới cửa phòng bếp liền nghe thấy câu nói, mặt lập tức liền đen xuống, thanh âm xa cách nói: “Nguyệt Nhu đường muội, muội là có ý gì đây?!” Hoa Nguyệt Nhu xoay người, lúc này mới thấy bản thân luống cuống, nàng liếc mắt giúp Hoa Hạo Nguyệt đẩy xe lăn cười như không cười nhìn Hoa Khinh Ngôn, cắn cắn môi có chút đáng thương hề hề nói: “Hạo nguyệt đường ca, ca hiểu lầm, Nhu nhi không phải có ý này, chỉ là Nhu nhi cảm thấy chỗ Hạo Nguyệt đường ca như vậy không thể mua nổi linh gạo…… Rốt cuộc Nhu nhi biết Hạo Nguyệt đường ca và Nhị muội muội đói thì gạo bình thường đều ăn không nổi, bất quá Nhu nhi nghĩ tới, Vô Khanh ca ca và Nhị muội muội từ hôn trả lại cho Nhị muội muội một ngàn đồng vàng, tất nhiên có thể mua linh gạo. Là Nhu nhi trong lúc nhất thời không suy nghĩ thấu đáo, chỉ là…… Nhị muội muội, linh gạo rất quý, một cân cũng phải mười đồng vàng, lu linh gạo này của muội tốn hơn một trăm đồng vàng đó, cứ cho là hiện tại trong tay Nhị muội muội ngươi có đồng vàng, thích ăn linh gạo cũng hợp tình hợp lý, dù vậy không thể mua nhiều như vậy rốt cuộc Đại bá mẫu và Hạo Nguyệt đường ca đều còn phải uống thuốc, có thể nào vì ăn uống chi dục liền……” Hoa Nguyệt Nhu chưa nói hết câu sau, nhưng ai cũng biết câu sau không nói ra là nói chỉ vào Hoa Khinh Ngôn ích kỷ, vì ăn thượng linh gạo, thế nhưng ăn xài phung phí, đều không màng thân thể Tô thị và Hoa Hạo Nguyệt phải uống thuốc Hoa Khinh Ngôn thiếu chút nữa bị Hoa Nguyệt Nhu này nói châm ngòi ly gián làm cho tức cười, không thể không nói, Hoa Nguyệt Nhu này tuy rằng còn chưa đến hai mươi tuổi, nhưng thủ đoạn châm ngòi ly gián còn không thấp đâu, nếu là có chút bằng mặt không bằng lòng với người nhà có lẽ liền thật sự bị những lời này của Hoa Nguyệt Nhu làm ảnh hưởng, chính là nàng lại đối với Tô thị và Hoa Hạo Nguyệt thực tự tin, bọn họ vì nguyên chủ dù cho đói lại tàn nhẫn, cũng hận không thể đem hạt gạo hạt cơm cuối cùng để lại cho nguyên chủ, làm sao có thể bị Hoa Nguyệt Nhu dăm ba câu cho châm ngòi. Quả nhiên, Hoa Hạo Nguyệt vẻ mặt tức giận, quát: “Nguyệt nhu đường muội! Chẳng lẽ chỉ có muội có thể ăn linh gạo, Khinh Ngôn ăn không được sao? Khinh Ngôn muốn ăn cái gì chẳng lẽ còn phải Nguyệt Nhu đường muội ngươi đồng ý, nàng ăn linh gạo thì sao nào, chính là muốn ăn thịt yêu thú ngũ giai ta là người làm ca ca này đều duy trì.” “Không, cái kia, Nhu nhi không phải ý này……” Hoa Nguyệt Nhu bị Hoa Hạo Nguyệt không khách khí hỏi lại làm cho đến á khẩu không trả lời được, nàng nghĩ đến mục đích hôm nay tới, dứt khoát nói: “Nhu nhi cũng tới đã lâu như vậy còn chưa thỉnh an Đại bá mẫu, bây giờ Nhu nhi liền đi xem Đại bá mẫu vừa lúc gần đây Nhu nhi luyện chế một ít đan dược, cùng nhau đưa tới cho Đại bá mẫu.” Nói xong liền muốn đi ra ngoài, Hoa Khinh Ngôn lại đột nhiên nắm chặt tay nàng, gợi lên một tia ý trào phúng nói: “Không cần, đan dược của Đại tỷ vẫn là để lại cho chính tỷ dùng đi, mẫu thân ta không đến mức nhiễu phiền Đại tỷ tỷ nhớ, thân thể bà quá yếu không nên gặp khách, ta còn muốn cho mẫu thân tĩnh dưỡng thật tốt sống được càng lâu càng tốt nha.” Ánh mắt Hoa Khinh Ngôn thanh triệt, dường như có thể nhìn thấu lòng người, Hoa Nguyệt Nhu trong lòng lộp bộp một chút, có loại ảo giác bị Hoa Khinh Ngôn nhìn thấu. Chẳng lẽ Hoa Khinh Ngôn biết nàng động tay chân ở đan dược? Chính là sao có thể, chuyện này ngoại trừ mẫu thân nàng biết thì chính là nàng biết, Hoa Khinh Ngôn không có khả năng sẽ biết. Hoa Nguyệt Nhu không biết là nàng tới gần Hoa Khinh Ngôn chút, Hoa Khinh Ngôn cũng đã ngửi được trên người nàng tàn lưu dược vị nào đó nếu dùng chỉ biết lập tức tăng thêm bệnh mẫu thân nàng, nếu nói bây giờ Hoa Khinh Ngôn còn không biết bệnh của mẫu thân nàng và Hoa Nguyệt Nhu có quan hệ, thì nàng chính là đồ ngu. Nghĩ lại khi Doãn thị tới nhìn thấy mẫu thân nàng có thể xuống giường sắc mặt quái dị, nàng liền biết mục đích lần này tới của Hoa Nguyệt Nhu cũng không phải là bởi vì Hạ Trúc, mà là bởi vì mẫu thân nàng. Hừ! Dám tính kế người nhà nàng, nàng sẽ làm Hoa Nguyệt Nhu hối hận một chuyến tới đây. Hoa Khinh Ngôn giữ tư thế nắm chặt Hoa Nguyệt Nhu, một cái tay khác như là vô tình lướt nhanh ở trên tay Hoa Nguyệt Nhu ấn vài cái vào huyệt vị nào đó liền làm bộ không thèm để ý ở trên eo Hoa Nguyệt Nhu lúc sau mở miệng nói: “Đại tỷ tỷ, hiện tại tỷ cũng thấy rồi, trong nhà ta có tiền, nuôi mấy người nha hoàn vẫn là nuôi rất tốt, thân thể mẫu thân và ca ca không tiện, Hạ Trúc ta liền giữ lại, đến nỗi Đông Mai các nàng, phải chăng Đại tỷ cũng nên trả lại rốt cuộc tỷ cũng thấy rồi, người của ta ở đây không đủ.” Hoa Nguyệt Nhu chỉ cảm thấy bị Hoa Khinh Ngôn giữ, thân thể đột nhiên trầm một chút, nhưng thật nhanh liền không có gì khác thường, nàng cười gượng nói: “Đông mai các nàng có thể tạm thời giúp tỷ tỷ ra ngoài làm việc, nếu không qua vài ngày nữa cho ngươi đưa lại đây?” Hoa Khinh Ngôn cười: “Kia, không cần phiền toái như vậy, bên người Đại tỷ không phải còn có rất nhiều nha hoàn sao, trực tiếp cho ta một người là được, đến nỗi đông mai các nàng, nếu đại tỷ tỷ dùng quen ta cũng không hay lại đoạt người đã quen việc” “Muội muốn nha hoàn nào?” Hoa Nguyệt Nhu nghĩ thầm mặc kệ Hoa Khinh Ngôn muốn nha hoàn nào, nàng đều vui cho nàng, đến lúc đó còn có thể làm tai mắt cho nàng, vừa lúc giám sát Hoa Khinh Ngôn và Tô thị, cũng hay biết được bệnh Tô thị rốt cuộc có chuyển biến tốt đẹp hay không. “Được, liền từ nha hoàn mới vừa vào phủ chọn một người đi, tương đối mặt khác tỷ tỷ đều dùng thuận tay.” Hoa Khinh Ngôn làm bộ dáng thực tùy ý. Hoa Nguyệt Nhu lại nghĩ thầm, Hoa Khinh Ngôn này tâm nhãn không nhỏ mà biết ở bên người nàng càng lâu nha hoàn càng chân thành, cho nên muốn một người vào phủ không lâu, chính là trong lòng Hoa Nguyệt Nhu lại trào phúng Hoa Khinh Ngôn, liền Hoa Khinh Ngôn trong viện rách nát, cứ cho là nha hoàn mới vừa vào phủ, muốn thu mua kia cũng là dễ như trở bàn tay, nàng thuận thế đối một nha hoàn phía sau mở miệng nói: “Lan nhi, trong viện nha hoàn mới vừa vào phủ không lâu có ai?” Nha hoàn tên là Lan nhi cung kính nói: “Bẩm Đại tiểu thư, trong viện tới ba người nha hoàn, phân biệt là nhất đẳng nha hoàn Tiểu Mai, nhị đẳng nha hoàn Diệp Nhi, thô sử nha hoàn Thảo nhi.” Hoa Nguyệt Nhu gật gật đầu, nói với Hoa Khinh Ngôn: “Nhị muội muội, vậy tỷ tỷ liền đem Tiểu Mai cho ngươi đi.” Nhất đẳng nha hoàn, bình thường phải làm việc đều là chút nhẹ nhàng, thủ gác đêm, hầu hạ nàng mặc quần áo trang điểm, làm nhất đẳng nha hoàn tới nơi này, khẳng định sẽ chịu không nổi hết thảy nơi này của Hoa Khinh Ngôn, đến lúc đó muốn thu mua liền càng đơn giản. Tiểu Mai lúc này ở trong phòng cách vách vào lúc mà Hoa Nguyệt Nhu tới, nàng cũng đã sợ tới mức hoàn toàn không dám ra tiếng, cúi đầu cầu nguyện Hoa Nguyệt Nhu nhanh rời đi, cầu nguyện bản thân không bị phát hiện, nhưng là sợ hãi lâu như vậy, thế nhưng nghe Hoa Nguyệt Nhu nói muốn đem nàng đưa đến nơi này của Hoa Khinh Ngôn này không phải nàng vừa rồi còn ảo tưởng sao? Tiểu Mai quả thực không thể tin được Hoa Khinh Ngôn thật sự thành chủ tử của mình, hơn nữa hảo tỷ muội Hạ Trúc cũng được Nhị tiểu thư như vậy nhẹ nhàng đưa về tới, nàng quá sùng bái Hoa Khinh Ngôn. Hoa Nguyệt Nhu căn bản không biết Tiểu Mai đã bị hành động cứu Hạ Trúc vừa rồi của Hoa Khinh Ngôn làm cho thuyết phục, căn bản không có khả năng lại vì nàng làm như thế, nàng còn giả bộ thân thiết tươi cười đối Hoa Khinh Ngôn nói: “Nhị muội muội, ngươi không cần sao?” Hoa Nguyệt Nhu trong lòng có chút thấp thỏm, Hoa Khinh Ngôn sẽ không cũng nghĩ đến điểm này, cho nên không nghĩ muốn đi, Hoa Khinh Ngôn có thông minh vậy sao, nàng lén nhìn nghiên cứu ánh mắt nhìn Hoa Khinh Ngôn. Lại thấy Hoa Khinh Ngôn gật gật đầu nói: “Ta đây liền cảm tạ Đại tỷ tỷ trước, khế ước bán thân của Hạ Trúc và Tiểu Mai khi nào cho ta?” Hoa Nguyệt Nhu trong lòng nhẹ nhàng thở ra, Hoa Khinh Ngôn quả nhiên vẫn là quá trẻ, cho rằng có khế ước bán thân là có thể bắt chẹt hạ nhân, vì làm Hoa Khinh Ngôn an tâm, nàng phi thường hào phóng nói: “Lan nhi, sau đó nhớ rõ đem khế ước bán thân Hạ Trúc và Tiểu Mai đưa cho Nhị muội muội.” Phía sau Lan nhi khom người trả lời: “Vâng.” Hoa Nguyệt Nhu tiếp tục nói: “Nếu Đại bá mẫu không nên gặp người, Hạo Nguyệt đường ca và Nhị muội muội không có gì muốn Nhu nhi hỗ trợ, vậy Nhu nhi liền đi về trước, đan dược này là tam phẩm ôn Nguyên Đan, có lợi đối với bệnh của Đại bá mẫu là một chút tâm ý Nhu nhi gửi cho Đại bá mẫu ” Hoa Nguyệt Nhu từ trong túi ống tay áo đẹp thượng đẳng lấy ra một cái bình ngọc, đưa cho Hoa Khinh Ngôn, không đợi Hoa Khinh Ngôn cự tuyệt liền mang theo người rời đi. Hoa Khinh Ngôn mở chai ra ngửi thấy một chút, quả nhiên, giống như mùi dược liệu nàng ngửi được ở trên người Hoa Nguyệt Nhu, nếu ăn sẽ chỉ làm bệnh tình mẫu thân nàng tăng thêm. Ở trong trí nhớ nguyên chủ Hoa Nguyệt Nhu trước kia cũng đã đưa đan dược tiến đến, nhưng lúc ấy nguyên chủ cùng Hoa Hạo Nguyệt không biết Hoa Nguyệt Nhu dụng tâm hiểm ác, đối với đan dược vô cùng trân quý cực kỳ quan trọng, lập tức liền đưa Tô thị dùng, sau khi dùng mấy ngày, thân thể Tô thị đích xác tốt không ít, nhưng không quá nửa tháng, đột nhiên liền ho ra máu lượng lớn, thân mình so với trước đây càng kém. Hoa Hạo Nguyệt nghi hoặc Hoa Khinh Ngôn vì sao phải ngửi đan dược: “Muội muội, chúng ta mau đem ôn Nguyên Đan này cho mẫu thân ăn vào đi, đây chính là tam giai ôn Nguyên Đan, có lợi cho bệnh tình mẫu thân ” Nếu là nguyên chủ, khẳng định cùng Hoa Hạo Nguyệt giống nhau, thấy Hoa Nguyệt Nhu đưa tới tam phẩm đan dược, căn bản sẽ không hoài nghi, liền trực tiếp đưa Tô thị dùng. Nàng cảm thấy có một số việc hẳn là nói cho Hoa Hạo Nguyệt và Tô thị, làm cho bọn họ đề phòng lên, nếu không về sau bị tính kế chết như nào cũng không biết. Hoa Khinh Ngôn cùng với Hoa Hạo Nguyệt vào trong phòng Tô thị liền đem chuyện nàng suy đoán cùng việc ôn Nguyên Đan từ đầu chí cuối nói cho Tô thị và Hoa Hạo Nguyệt. “Cái gì! Các nàng thế nhưng muốn mạng mẫu thân! Bây giờ ta liền đi tìm các nàng đối chất!!” Hoa Hạo Nguyệt nghe xong Hoa Khinh Ngôn nói, tức giận đến sắc mặt đỏ bừng, hận không thể lập tức tìm các nàng liều mạng mà. Tô thị tắc gắt gao nắm chặt quyền, móng tay đều đâm vào trong thịt, mang theo cố nén tức giận hỏi: “Ngôn Nhi, con nói ca ca con thương cũng có quan hệ với bọn họ?”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]