Ngay sau đó ở trước mắt nàng là phu nhân Tô thị khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt gầy trơ xương cùng hốc mắt hoẵm sâu màu đen hiện ra.
Làn da của bà ố vàng, lộ ra tay chân gầy gò trơ xương, nhìn bà so với người sống trong các xóm nghèo ở thế kỷ hai mươi ba lại càng thêm gầy gò.
Hơn nữa chỉ cần xem mặt đã biết rõ bệnh không nhẹ.
Trong lòng Hoa Khinh Ngôn chua xót đau đớn không thôi, nàng biết rõ đây là tình cảm của nguyên chủ đang ảnh hưởng tới nàng.
Nhưng nàng đã tiếp nhận thân thể của nguyên chủ, nếu đối với thân nhân mà nguyên chủ để ý khắp nơi đều bỏ mặc thì ngay cả chính mình nàng đều phỉ nhổ.
"Ngôn, khục khục, Ngôn nhi, con không sao chứ?"
Tô thị vẻ mặt lo lắng nhìn nàng, trong mắt tràn đầy thương yêu cùng khổ sở.
Lúc nữ nhi bị phạt roi, bà lại chỉ có thể vô dụng cầu xin các nàng đừng đánh, bất lực trơ mắt nhìn bọn họ mang nữ nhi đi, nghĩ đến bộ dạng hấp hối của nữ nhi lúc đó, trong lòng liền đau nhức từng hồi một.
Hoa Khinh Ngôn tiến lên dìu Tô thị đến trên giường, lắc lắc đầu nói:
"Yên tâm đi mẫu thân, con rất khỏe."
Tô thị nâng đôi tay gầy còm lên, cẩn thận từng li từng tí sờ lên mặt Hoa Khinh Ngôn, giống như là vì xác nhận cô thật sự bình thường không có việc gì, không để ý chút nào vết bẩn trên mặt Hoa Khinh Ngôn.
Không cẩn thận đụng phải miệng vết thương trên mặt do Hoa Nguyệt Nhu gây ra, Hoa Khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-pham-cuong-phi/26972/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.