“Mở cửa lao ra!” Long Tiêu hạ lệnh.
Cai ngục không thể tin được: “Hoàng thượng, chuyện này …. Nơi này chính là thiên lao, Ngài ….”
“Trẫm bảo ngươi mở cửa lao, ngươi điếc sao?” m thanh lãnh liệt không chút độ ấm, rõ ràng hiện ra vẻ không vui.
“Vâng, vâng, nô tài lập tức mở cửa!” Cai ngục sợ tới mức hai chân run lên, tay run rẩy mà mở cửa nhà lao ra.
Long Tiêu cúi thấp đầu đi vào lao ngục, ra lệnh: “Tất cả đều lui ra, không có mệnh lệnh của Trẫm không ai được đi vào, ai dám giết không tha!”
Thấy tất cả mọi người đều lui ra xong, Long Tiêu mới chậm rãi xoay người đối mặt với Liên Kiều.
Nhìn nàng chăm chú, thật lâu sau mới nói: “Ngươi không sợ ta giết ngươi sao?”
Liên Kiều nhìn cũng không nhìn hắn, ngồi lại chỗ ván giường, đáp lại hắn là sự im lặng. Người đã nằm trong tay hắn rồi, muốn chém muốn giết thì tùy hắn, hỏi nàng câu này chẳng phải quá nhàm chán?
Sớm đã biết nàng không phải là nữ tử bình thường, cho nên thái độ lạnh lùng của nàng cũng không khiến Long Tiêu tức giận. Nhìn tròng mắt nàng đang chằm chằm nhìn dưới chân giường, hắn đột nhiên hỏi: “Hắn làm ngươi đau lòng?”
Run rẩy, một vết thương nào đó trong tim bị khơi ra, nhanh chóng liếc mắt nhìn hắn, lại bị chấn động bởi một mạt thâm tình mà hắn vô ý tiết lộ ra nơi đáy mắt, nhanh chóng đè nén đau đớn nhè nhè trong lòng, nàng lạnh nhạt nói: “Chuyện đó không liên quan đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762451/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.