"Vũ cô nương, đến rồi." Trần Nhị đến trước càng xe ngựa quay đầu lại nói.
Từ trên xe ngựa bước xuống, một tòa trạch viện hào hoa mà vẫn lộ rõ khí thế hiện ra sừng sững trước mắt, hai chữ "Trần phủ" mạ vàng thật to trên tấm biển ngay trước cửa, dù sao sắp đặt cửa trước sơn son thếp vàng thế này thực làm cho người ta có cảm giác trang trọng uy nghiêm. Hai con lân sư bằng đồng phía trước cửa trông rất sinh động, uy phong lẫm lẫm càng khác biệt so với những lân sư bằng đá của các nhà bình thường khác, biểu hiện được Trần phủ là gia đình hùng hậu, phú khả địch quốc.
Cửa lớn mở ra, từ cửa cho đến phía trong sân nhà, người hầu đứng hai hàng chỉnh tề cung nghênh lão gia về nhà. Trên đường đi Trần Quắc Phong giới thiệu sơ với Liên Kiều, vợ cả Trần Quắc Phong qua đời ba năm trước, từ đó đến giờ chưa hề tục huyền, càng không có thê thiếp. Trong nhà có hai đứa con trai, hai đứa con gái, đứa lớn nhất là Trần Chấn Nam, con thứ hai Trần Khiếu Bắc, con gái lớn Trần Tâm Hài, đứa nhỏ là Trần Tâm Ngưng.
Đứa con lớn tuy rằng đã cưới vợ sinh con, nhưng hàng năm đều ở bên ngoài quản lý công việc kinh doanh của các phân hiệu tiền trang khác, chỉ có lễ tết mới rỗi rãi về nhà đoàn tụ, đứa con thứ hai thì ở nhà quản lý số sách tổng hợp từ các nơi, an bài điều động thăng chức cho nhân viên các nơi, có thể nói quyền lực thực sự của Trần gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762438/chuong-54.html