Ở Liên Thành nghỉ ngơi suốt một đêm, nằm trên tháp, Liên Kiều gối đầu lên bộ ngực cường tráng của Mục Sa Tu Hạ cùng hắn nói chuyện phiếm.
"Thật sự không ngờ rằng Long Ứng lại là hoàng đế giả mạo, chẳng trách Long Tiêu để mặc ta tùy ý hạ độc hắn! Lúc đầu ta còn cho rằng hắn là vì ham muốn đế vị mà ngầm đồng ý cho hành vi của ta. Giờ nghĩ lại hắn có lẽ đã sớm biết được Long Ứng là hoàng đế giả rồi." Liên Kiều chợt tỉnh ngộ.
Mục Sa Tu Hạ khẽ nhếch môi: "Bằng không thì nàng cho rằng tại sao chúng ta có thể rời khỏi hoàng cung mà chẳng gặp chút cản trở nào." Nàng đích thực là có đủ tư cách để làm nữ nhân của hắn, với địch nhân hạ thủ quyết không lưu tình, với dã tâm xưng bá thiên hạ của hắn, tuyệt đối không muốn lấy một cô gái được nuông chiều cả ngày chỉ biết nũng nịu khóc lóc, chuyện gì cũng cần được bảo vệ ở mọi lúc mọi nơi làm vợ, Liên Kiều thật hợp với tính khí của hắn.
Nghiêng đầu qua, Liên Kiều rầu rĩ hỏi: "Tại sao?" Haiz, thứ cho cái tính lười biếng của nàng đi, có người thay nàng giải đáp, nàng bèn lười động não.
"Hoàng đế thật thì bị giết, hoàng đế giả lại nắm giữ triều chính đã nhiều năm, đây là một vụ tai tiếng kinh thiên động địa đến cỡ nào, Long Tiêu dĩ nhiên sẽ không động thủ trong cung."
"Cho nên, hắn muốn chặn chúng ta ở ngoài cung." Liên Kiều tiếp lời, nghĩ một hồi lại cảm thấy kì quái, "Nhưng với tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762425/chuong-45.html