"Có tin tức của thái tử phi sao?" Trong quân trướng, đôi mắt Mục Sa Tu Hạ phủ kín tơ máu, đã không nhìn ra màu xanh băng giá lúc ban đầu, hai tròng mắt đỏ đến có thể chảy máu trong bóng đen màn đêm giống như một con dã thú nguy hiểm.
Tiểu binh hồi báo sớm đã bị lệ khí toàn thân Mục Sa Tu Hạ phát ra làm sợ tới mức hai chân như nhũn ra, vốn là quỳ trên mặt đất, hiện tại đổi thành đặt mông ngồi xuống gót chân, sợ hãi quấn thân, tin tức này sẽ làm hắn chết không có chỗ chôn mà vẫn phải báo cho thái tử điện hạ.
"Hồi điện hạ, không... không có..."
"Phanh -- đông --" một vật thể bay lên, sau đó rơi xuống đất, tiếp theo hộc máu.
Ô ~~~ sớm biết là sẽ như vậy mà, trước khi tiểu binh trinh sát vô lực mà ngất đi phát hiện mình vừa vặn là con quỷ xui xẻo thứ mười ba, từ ngoài trướng hai tên binh lính lặng lẽ đi vào đem tên xấu số trên đất kéo ra ngoài.
"Điện hạ bớt giận..." Tả hữu phó tướng song song quỳ xuống đất, một tháng rồi, chủ tử của bọn họ tìm kiếm không ngủ không nghỉ, quả thực muốn đem toàn bộ thủ đô Phiên quốc lật ngược hướng lên trời, vẫn không có tin tức của thái tử phi, thậm chí ngay cả là ai bắt cóc thái tử phi cũng không tìm ra, hiện tại chủ tử dường như đã tới cực hạn điên cuồng, lại tiếp tục không tìm thấy người, đầu bọn họ cũng đừng nghĩ giữ được.
"Bớt giận? Các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762398/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.