Tô Lạp không thể trở về nữa, cả đời nàng đã bị nam nhân tà ác kia làm hỏng. Liên Kiều thất tha thất thểu chạy về tù thất, nhìn thấy Đằng Triệt vẻ mặt chất phát ngồi ở đầu giường mới đột nhiên nghĩ đến, nàng gần đây chỉ lo lắng cho Tô Lạp rồi trị mắt cho Trát Nhân Tây, lại xem nhẹ sự tồn tại của Đằng Triệt. Nàng đúng là một nữ nhân có số khổ mà, gặp biến cố lớn đã mất đi trượng phu, mất đi thân nhân vậy mà hiện giờ nữ nhi duy nhất cũng…Liên Kiều do dự không biết có nên đem chuyện của Tô Lạp nói cho nàng biết hay không.
Thân thể mệt mỏi không chịu được, Liên Kiều ngã vật lên giường từ từ nhắm hai mắt lại, không muốn nhìn đến vẻ mặt Đằng Triệt đang ngây ra.
Trong chốc lát nàng lại có cảm giác có người đến gần nàng, mở mắt ra nhìn thấy Đằng Triệt đang ngồi bên giường nàng với đôi mắt trũng sâu đầy sầu lo.
Đằng Triệt chậm rãi làm khẩu hình, Liên Kiều nhìn một hồi mới hiểu được là nàng đang hỏi Tô Lạp đi đâu.
Một luồng khí tức thương tâm và đau xót dồn nén về lên mũi, Liên Kiều ngồi dậy, yên lặng nhìn Đằng Triệt, chậm rãi nói: “Có một việc ngươi có quyền biết nhưng ngươi phải bình tĩnh một chút nghe ta nói hết, được không?”
Đằng Triệt nhìn nàng, đáy mắt hiện rõ nỗi sợ hãi nhưng vẫn gật gật đầu yên lặng lắng nghe.
Liên Kiều cúi đầu, suy nghĩ không biết nên giải thích thế nào, sau một lúc lâu mới nói: “Tô Lạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-xuan-thu/2762348/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.