Thịnh Phương Hoa vừa bực mình vừa buồn cười nhìn Thịnh đại nương.
Không ngờ nương của nàng lại tự suy nghĩ lan man như vậy, nàng chỉ muốn tróingười cho chắc mà thôi, sao lại nghĩ nàng muốn thiến nam nhân này rồiđưa vào cung làm thái gián chứ.
”Nương, người đừng suy nghĩnhiều, con chỉ chữa thương cho hắn thôi.” Thịnh Phương Hoa giúp Thịnhđại nương đi vào trong nhà: “Hắn bị thương rất nặng, con muốn lấy daolóc lớp thịt đã bị thối trên người hắn ra, sợ hắn giãy giụa nên mới muốn dùng một sơi dây thừng thật chắc để trói hắn lại.”
Mặc dù đãbiết mình sẽ không trở thành thái giám, nhưng Chử Chiêu Việt vẫn cảmthấy tóc gáy toàn thân dựng đứng cả lên, cô nương này đang chuẩn bị lấyđao mà lóc thịt trên người hắn đấy! Cảm giác đó... Từ nhỏ đến lớn ChửChiêu Việt hắn luôn sống trong sung sướng an nhàn gấm hoa rực rỡ, cho dù có thế nào cũng không thể tưởng tượng nổi việc này sẽ đau đến mức nào.
Nhưng, chuyện tới bây giờ, cũng không phải hắn cứ suy nghĩ lung tung là sẽđược giải quyết, trong lúc Chử Chiêu Việt còn đang cân nhắc không biếtliệu mình có nên mở to mắt để năn nỉ vị đại thẩm này mở lòng đại từ đạibi mà đưa hắn vào y quán trong thành không, bất chợt hắn lại nghe thấymấy tiếng bước chân vội vàng, còn có một giọng nói ồm ồm: “Thịnh cônương, hôm nay muốn thiến heo sao?”
”Không thiến, không thiến!”Thịnh đại nương hốt hoảng nghênh đón, chỉ vào Chử Chiêu Việt đang nằmtrên tấm ván: “Phương Hoa nhà ta chỉ muốn chữa bệnh cho hắn mà thôi.”
Trương đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nu-phuong-hoa/56248/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.