Mạch Dao dung hẹn đem đồ tím gửi cho đại thần lại phát hiện trong ba lô chẳng biết lúc nào nhiều hơn 1 quyển sách tên kỳ quái
Đây là một quyển màu rám nắng, thọat nhìn rất cũ kỹ, dung dây nhỏ màu càng trói vào. Mạch Dao mở ra thuộc tính ngọai trừ 4 chữ ”vật phẩm nhiệm vụ” không có nhắc nhở gì.
[ Mặc thất Tần]: Đại thần, em ở trong ba lô phát hiện một cái quyển màu rám nắng, không biết là cái gì, anh có không?
[Trường Phong Hạo Nguyệt]: Ừ, anh cũng mới vừa thấy một cái. Không biết là cái gì. Trước giữ đi, biết đâu khi nào ngẫu nhiên gặp.
[ Mặc thất Tần]: Ừ
Trước máy vi tính ngồi mấy giờ, lại là lăn qua lăn lại trong mộ, Mạch Daoo tuy hưng phấn nhưng không khỏi hơi mệt chút, đáng muốn logout nghỉ ngơi, một cái thân ảnh màu đỏ nhạt giáng xuống, rơi vào trước mặt nàng.
Người một bộ áo vải đay sắc mộc, tóc dài rủ xuống trên lung, trong tay là một thanh trường kiếm cổ.
[ Mặc Thất Tần]: Vạn Lý, bạn đã trở lại
[Băng Phong Vạn Lý]: Ừ
[ Mặc Thất Tần]: Thi như thế nào?
[Băng Phong Vạn Lý]: Có thể gọi là được đi. Thất Tần, cậu gặp chuyện như thế nào không nói cho mình?
[ Mặc Thất Tần]: ách…. Cái gì cơ?
[Băng Phong Vạn Lý]: Đừng gải bộ ngốc. Mình vừa lên mạng khung tán gẫu, khung đều muốn nổi điên. Mình nói cậu tính ngốc này khi nào thì có thể thay đổi? Liền không phải là muốn chuyện đều chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nhan-hao-nguyet/1956761/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.