Mạch Dao đang ôm máy tính xem phim, QQ một cái thanh nháy hai tiếng chớp động.
Vạn Lý: ~~o ( _ )o ~~ cầu xin an ủi!
Tần: ?
Vạn Lý: hôm nay toi rồi!
Tần: Sao thế?
Vạn Lý: Mình hôm nay đi tìm bạn gái, đang trông thấy cô ấy cùng một cô gái khác đang nói chuyện phiếm, sau đó mình đi qua.
Tẫn: sau đó… ?
Vạn Lý: Khi mình đi qua cô gái kia đang đặc biệt tức giận nói: “Bọn họ nam nhân không có một đồ tốt!”
Tần: A…ha! ?
Vạn Lý: sau đó mình liền không vui ! Nam người làm sao sẽ không là thứ đồ tốt . Vì vậy mình bật thốt ra: “Ta đây chính là đồ tốt!”
Tần: ách… thứ đ tốt…
Vạn Lý: nói xong mình đã cảm thấy không đúng, mình làm sao lại thành đồ rồi… Sau đó mình liền bỏ thêm một câu: “Sai rồi sai rồi… ta đây không phải là một món đồ!”
Tần: phốc! ! ! Ha ha ha! ! ! Anh à đừng có high như vậy được không?
Mạch Dao nằm sấp ở trên bàn cười đến đỏ bừng cả khuôn mặt.
Vạn Lý: hơ…Mình là tới cầu xin an ủi … Cậu cho mình một chút mặt mũi không được sao?
Tần: mặt mũi đều cho chính bạn ném ~ ha ha… Tớ thật lòng tìm không ra lời nào để an ủi cậu, ha ha…
Vạn Lý: được rồi… mình ngồi chồm trong góc tường thành cây nấm là xong!
Vạn Lý: à đúng rồi… có một vấn đề thỉnh giáo cậu 1 chút.
Tần: cậu nhanh như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nhan-hao-nguyet/1956753/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.