Buổi tối logout xong Mạch Dao cảm thấy đầu mịt mờ. Loại cảm giác này giống như bị trên trời rớt xuống bánh nện nàng đến thất điên bát đảo, phân không rõ đông nam tây bắc…
Trước kia trông thấy một cao thủ mang theo một con chồng trước còn yên lặng khinh bỉ một chút. Hôm nay đến mình mới phát hiện ôm bắp đùi cảm giác rất kỳ lạ - có hưng phấn, có chút bất an.
Bị đại thần mang theo thăng cấp tựa như ngồi trên mũi tên có lửa, động hai cái đầu ngón tay hồi máu, kinh nghiệm cùng tiền dường như rót vào miệng túi của nàng. Một ngày qua đi mãnh liệt bay lên 9 cấp, nàng phảng phất đã trông thấy một Mặc Thất Tần max lv… Mặc dù được thăng cấp rất sảng khoái nhưng Mạch Dao lại cảm thấy để cho đại thần dẫn theo cả ngày thực rất ngại. Mạch Dao cũng không phải là kẻ có thể yên tâm thoải mái nhận ân huệ người ta, nhưng đại thần 1 câu kia “Một Dược sư cấp 9 mà, cũng không thể ngay cả hái dược thảo cấp 8 đều phải có người mang theo” nên khiến cho nàng không cách nào từ chối.
Buổi tối đi theo đại thần đi ra ngoài Quân Thành Bắc hái thuốc, Mạch Dao mới phát hiện thì ra là dược thảo cao cấp cũng không phải là đăc sản của Phong Tây cổ đạo. Quỳnh hoa có tuyền tịch, Vạn Điệp cốc có tiêu điệp hoa, Tuyết lãnh thổ đầm băng có tuyết tháng sáu… Quân thành Bắc dược thảo phần lớn là dược thảo tăng trạng thái khác, mà Phong Tây cổ đạo thì như Bích Huyết đằng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-nhan-hao-nguyet/118782/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.