"Vân tiểu thư, để ta đưa nàng về phòng." - An Thế Minh tỏ ra lo lắng, đưa tay đỡ lấy Vân Tuyết Y.
"Không... không sao! Ta tự mình về được."
Vân Tuyết Y cố tạo khoảng cách với hắn. Đây là kế hoạch của nàng, không thể để người ngoài vô tình phá hỏng.
"Vậy... nhớ cẩn thận."
...
"Thưa cha! Trong lòng nữ nhi rất lo lắng cho đại tỷ nên muốn xin phép đi ra ngoài một lúc để tìm tỷ ấy."
"Đi đi."
Hai ánh mắt ra hiệu cho nhau, Thẩm thị và nàng ta, mẫu tử một lòng, dường như đang đắc ý. Nàng ta hành lễ vội vàng rồi rời khỏi đó. Điều này để mà nói, thực sự quá bất thường khiến cho An Thế Minh không thể không chú ý.
"Vân Tuyết Y. Nếu không muốn có ngày hôm nay, thì bằng không đừng chống lại ta! Bây giờ ngươi thân bại danh liệt rồi, chắc chắn sẽ bị đuổi ra khỏi phủ. Muốn đấu lại ta, ngươi còn phải học nhiều."
Vừa ngẫm trong bụng, Vân Tuyết Lam càng nóng lòng muốn tận mắt chứng kiến khung cảnh nàng ta đã chuẩn bị kĩ lưỡng.
[...]
Vân Tuyết Y dạo quanh viện lớn, sai người mang rượu đến và ngồi lên bệ đình ngắm trăng như một thú vui, tiện thể muốn chờ hành động tiếp theo của Thẩm thị, người đàn bà rắn rết đó.
Nàng ngồi gần đó, nghe rõ mồn một những gì đang xảy ra trong viện lớn.
"Các vị, đêm nay trăng tỏ, ta cũng có một vài tiết mục đặc sắc ở đình viện vừa hay muốn cùng mọi người thưởng thức. Chi bằng chúng ta cùng ra đó?"
Vân Tuyết Y vẫn ung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-mong-phu-dung/239226/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.