Edit: Lạc Lạc
Mặc dù Đông Mễ Lộ đã xúc động đến rơi nước mắt, nhưng cô vẫn từ chối lời đề nghị sống chung của Tưởng Trì Hoài, không nói đến ba mẹ cô sẽ không đồng ý, ngay cả Đông Dần Sơ cũng sẽ không có khả năng để cô sống thử trước khi kết hôn.
Chính bản thân cô lại càng không.
Cô rất hiểu rõ tình cảnh khó khăn trước mắt của cả hai, không phù hợp với cách làm rút củi đáy nồi này.
Nếu sống thử là rơm cứu mạng duy nhất cho mối quan hệ giữa bọn họ, cô thà từ bỏ.
Sau khi nói xong Tưởng Trì Hoài cũng cảm thấy đường đột, còn Đông Mễ Lộ thì tỏ ra xấu hổ và bối rối sau khi cảm xúc đã dịu lại, anh lập tức hiểu ra, không cưỡng cầu nữa.
Nhìn Đông Mễ Lộ đi vào biệt thự, Tưởng Trì Hoài mới lái xe rời đi.
Sau khi về đến nhà, anh vào phòng bếp lấy bát đũa ra để ăn bữa tối do Đông Mễ Lộ làm, hương vị của sủi cảo khá phù hợp với khẩu vị của anh, anh gắp một ít rau bỏ vào miệng, vừa nhai được vài cái anh đã nhíu chặt mày, cô đã cho tất cả muối ở trong nhà vào đây luôn sao?
Tưởng Trì Hoài đứng dậy rót một ly nước ấm, sau đó đổ thẳng vào bình giữ ấm, dùng đũa khuấy rau, lại vớt ra ăn thử, lúc này mới bớt mặn.
Anh ăn hết hai mươi cái sủi cảo, tất cả rau xào và một đĩa nhỏ dưa leo trộn, sau khi ăn xong mới cảm thấy no căng đến mức không muốn đứng dậy.
Nghỉ ngơi hơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-loan-tinh-me/470910/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.