Edit: Lạc Lạc
Bà Lộ đẩy ông ra, “Ông nói rất đúng, tôi phải từ từ nói chuyện, không nên kéo kéo đẩy đẩy thế này, ông buông tôi ra trước đi, hôm nay tôi chắc chắn phải mua vỏ sầu riêng, về việc có dùng được hay không, là tự ông quyết định, nếu ông chịu thú nhận, tôi sẽ dễ nói chuyện hơn.”
Ông Lộ còn muốn cãi lại vài câu, bà Lộ đã đi đến quầy thanh toán: “Ông chủ, bao nhiêu tiền?”
Ông chủ xua tay: “Cái này không cần tiền, tặng cho chị luôn.”
Bà Lộ vẫn thả mười đồng xuống quầy thanh toán, nói tiếng cảm ơn, sau đó xách túi trái cây đi ra ngoài.
Ông Lộ cất bước đuổi theo ra ngoài, lúc đi đến cửa vẫn không quên quay đầu lại trừng mắt nhìn ông chủ, ông chủ vẫy tay với ông: “Anh trai, dừng lại, nói với anh vài lời đã.”
Ông Lộ tỏ vẻ không vui: "Có gì để nói?”
Ông chủ bước đến, “Anh trai, là đàn ông đều sẽ có lúc phạm sai lầm, nhưng ngay cả khi là quỳ sầu riêng, anh cũng không thể thú nhận được, nếu anh ngậm miệng không nói gì, phụ nữ có thể sẽ mơ mơ màng màng tiếp tục sống với anh. Nhưng nếu một khi anh mềm lòng nghe lời phụ nữ nói ‘ ông hãy thú nhận với tôi, thú nhận rồi tôi sẽ không truy cứu nữa ’, lời nói dễ nghe như thế, vậy thì tận thế của anh cũng thật sự tới rồi! Cả ngày lẫn đêm bà ấy đều muốn nghĩ cách giết chết anh.”
Nói xong ông chỉ vào chính mình: “Một ví dụ đẫm máu đây.” Sau đó đồng cảm vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-loan-tinh-me/470899/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.