Edit: Lạc Lạc
Hoắc Viễn Chu không trả lời cô, vẫn đang ra sức vận động thân mình, mồ hôi ướt đẫm.
Cho đến khi cả hai đều đã leo lên đỉnh cao của dục vọng, Hoắc Viễn Chu mới đặt Lộ Dao đang thút tha thút thít lên trên giường, anh cũng nằm đè lên người cô, cùng cô dán chặt.
Anh cúi đầu xuống hôn hết nước mắt trên mặt cô, hỏi bằng một giọng khàn đặc, "Có đau lắm không?"
Lộ Dao gật đầu, rồi lại lắc đầu, "Ban đầu rất đau, sau đó thì cảm giác khá đặc biệt, em không diễn tả được."
Hoắc Viễn Chu cười nhẹ, "Thoải mái chứ?"
Lộ Dao bĩu môi, từ chối trả lời.
Hoắc Viễn Chu luồn bàn tay mình ra sau lưng cô, nhẹ nhàng vuốt ve, cho hai chân của cô quấn lên eo anh, anh có cảm giác lại đến lần nữa, hỏi: "Bảo bối, muốn nữa không?"
Nói xong anh lại vùi đầu vào ngực cô.
Cả người Lộ Dao lại trở nên run rẩy, cô mắng thầm trong lòng, có lẽ cả đời này Hoắc Viễn Chu chỉ chịu nói ra những lời buồn nôn khi ở trên giường.
Anh nhẹ nhàng mút ngực cô, không quên hỏi, "Bảo bối, muốn không? Hở?"
Lộ Dao không khỏi ' um ' một tiếng, Hoắc Viễn Chu nói: "Muốn à? Vậy sẽ cho em."
"Đừng!" Lộ Dao đáp lại anh theo bản năng, thân dưới của cô thật sự rất không thoải mái, không đau, nhưng có cảm giác rất khó chịu và chua xót.
Nhưng Hoắc Viễn Chu lại như tên đã lên dây, không nghe thấy cô nói gì, lại đưa vào trong cơ thể cô, trơn tru hơn rất nhiều so với khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-loan-tinh-me/470889/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.