Chương trước
Chương sau
Editor: Tử SắcY
Tiết Dung thật không ngờ sự tình thế nhưng lại phát triển thành như thế, trong lòng nàng không khỏi cảm thấy bản thân nàng không sai, ngược lại càng thêm ghen ghét Vô Ưu, cho nên ngay sau đó, ngẩng đầu nói: "Tổ mẫu, Dung nhi không có nói xấu tỷ tỷ, còn vài sự tình dơ bẩn Dung nhi chưa nói ra là đã để lại mặt mũi cho tỷ tỷ rồi, không nghĩ tới tổ mẫu còn trách cứ Dung nhi, trong lòng Dung nhi thật sự là ủy khuất!"
Nghe nói như thế, Tiết lão thái thái không khỏi sửng sốt một chút, sau đó hỏi: "Ngươi đứa nhỏ này lại ở đây hồ ngôn loạn ngữ* cái gì chứ? Chuyện dơ bẩn gì? Ngươi nói ngươi để lại mặt mũi cho tỷ tỷ, những chuyện đó ngươi đều nói ra cho chúng ta cùng nghe xem?"
[*hồ ngôn loạn ngữ: nói bậy bạ]
Giờ phút này, ánh mắt mọi người đều dừng lại ở trên người Tiết Dung, ngay sau đó, chỉ thấy ánh mắt nàng hung hăng nhìn chằm chằm Vô Ưu nói: "Đã nhiều ngày nay cháu gái luôn để tâm khoản mua chi của nhà chúng ta, cảm giác như vật gì cũng đắt quý hơn so mua ở chợ một điểm. Tổ mẫu, tiền bạc nhà chúng ta, ăn dùng mua chỉ là tiêu tốn hơn một lượng trong hai tháng, như vậy lượng tiền kia hẳn là còn có thể rẻ hơn một chút so với bên ngoài ở chợ phải không? Nhưng thế nào còn quý giá hơn so với bên ngoài đâu? Có thể thấy được đại nương cùng tỷ tỷ làm quản gia đây là muốn đem tiền nhà chúng ta chuyển đến chỗ tiền riêng của các nàng đi!"
Tiết Dung nói vừa dứt , Chu thị đã vô cùng tức giận."Dung tỷ, ngươi nói chuyện nhưng không thể ngậm máu phun người chứ, tuy rằng đại nương ta đầu óc không lanh lợi bằng nương ngươi, nhưng ta chưa bao giờ dám có lá gan tham tiền trong nhà!"
"Dung nhi đương nhiên không dám chửi bới đại nương rồi, tổ mẫu, cha, chuyện đến cùng đúng hay sai thì cứ kêu tiên sinh phòng thu chi lấy khoản sổ sách đến xem thì chẳng phải sẽ biết sao?" Tiết Dung quay đầu đối với Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn nói.
Lúc này, Lí thị đang ngồi trên vị trí của mình dường như có chút đứng đống lửa, ngồi đống than, vào lúc Tiết lão thái thái cùng Tiết Kim Văn đang suy nghĩ, thì nàng nhanh đi lên cầm cánh tay của Dung tỷ nói: "Ngươi đứa nhỏ này, ở đây nói bậy nói bạ gì đó? Đại nương ngươi làm người chẳng những người biết ta, thậm chí lão thái thái với cha ngươi cũng đã biết, nàng là người tuyệt đối sẽ không đi làm những chuyện này ! Đến, mau chịu tội với đại nương ngươi." Nói xong, nhanh lôi kéo Dung tỷ đến trước mặt Chu thị chịu tội.
Nhưng là, Tiết Dung cũng không cho là đúng. Ngược lại quay đầu đối với Lí thị nói: "Nương, nữ nhi nói đều là sự thật, vì sao lại muốn chịu tội? Tổ mẫu, cha, nữ nhi lần này không có sai!"
"Quả thực là làm càn, ngươi cũng dám chửi bới đại nương ngươi, lão thái thái, phu quân, ta ở Tiết gia cả đời, đừng nói tham tiền trong nhà, thậm chí ý tưởng này cũng không dám có!" Nước mắt Chu thị rớt xuống từng hàng.
Lúc này, Tiết lão thái thái nhìn lướt qua Chu thị đang nỉ non, đối với Tiết Kim Văn nói: "Kim Văn, nàng dâu ngươi gả đến Tiết gia chúng ta đã hơn hai mươi mấy năm tuy nàng làm việc có chuyện ta cũng chưa vừa lòng hết tất cả, nhưng chuyện tham tiền trong nhà này ta nghĩ là nàng sẽ không đến mức!"
"Nương nói phải, con cũng không tin!" Tiết Kim Văn nhìn Chu thị gật đầu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.