Diệp Thu Hàm bên phải bị Tương Phương Hiên nói không xứng với Trình Sở Tiêu, bên trái lại không tự tin mình xứng với Trình Sở Tiêu, nhưng cô lại phản ứng lại rất nhanh, bản thân cô vốn dĩ không hợp với Trình Sở Tiêu, chuyện đó thì ai cũng nhận ra hà cớ gì cô lại phải phiền lòng vì những câu nói của Tương Phương Hiên, hơn nữa có mấy ai có thể thực sự xứng đối với Trình Sở Tiêu cơ chứ?
Tạm thời nghĩ như vậy khiến tâm trạng của cô đỡ hơn nhiều, nhìn bộ dạng kiêu ngạo của Tương Phương Hiên cô cũng không thèm tức giận, chỉ cười một cái rồi nói : “Tôi không xứng với anh ấy, cô thì xứng với anh ấy, cô thì hiểu anh ấy à? Những thứ đồ cổ tranh chữ mà cô nói tôi không có hứng thú, cho đến tiền tôi cũng không cần, sau này cô đừng nói những thứ này với tôi nữa.”
Tâm trạng của Diệp Thu Hàm từ hoang mang đến bình tĩnh luôn nhìn vào trong mắt của Tương Phương Hiên, cô ta đối với kiểu thay đổi cảm xúc này của Diệp Thu Hàm rất ngạc nhiên, rồi lại nghe Diệp Thu Hàm hỏi lại một câu càng chớp chớp mắt nói : “Tôi đương nhiên là hiểu rồi, anh trai tôi chính là một thiên tài, học cái gì mà tinh thông cái gì mà một quyển Châu Dịch đưa cho anh ấy không cần đến 3 ngày đã đọc thuộc lòng, làm ăn vốn dĩ chưa biết bù lỗ mùi vị như thế nào, chỉ có điều anh ta không bằng Trình Sở Tiêu ở chỗ là không khống chế tốt cảm xúc. Thực ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-kien-chung-tinh/1502322/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.