Diệp Thu Hàm nhìn Trương Diệu Thân vẫn đang suy nghĩ nên đặt trước nhà hàng nào, rồi lại nhìn Vu Quốc Tuấn và Ngưu Xuân Sơn đang bận rộn trong phòng làm việc chỉ có thể kiềm chế sự giận giữ trong lòng xuống.
“Chuyện ăn cơm hay là để sau hẵng nói, thời gian này tôi rất bận, chẳng có thời gian.”
“Cũng được, em còn phải bận giao nhận công việc của bác sĩ trưởng khoa nội trú mà, hay là ít hôm nữa anh kêu mẹ anh làm ít món đem tới cho em nhé.”
Diệp Thu Hàm nghe xong câu nói ấy cảm thấy rất kỳ lạ: “Bố mẹ anh không phải ở khách sạn ư, làm sao nấu ăn được?”
Trương Diệu Thân cười nói : “Vẫn chưa nói kịp với em, anh đã thuê cho họ một căn nhà nhỏ, mọi thứ sắp xếp cũng gần xong rồi, vài ngày nữa có thể chuyển đến. Khách sạn rẻ lắm một ngày cũng không ít tiền, còn ở một thời gian nữa bằng thuê một căn nhà thì tốt hơn.”
Diệp Thu Hàm cũng chẳng hỏi tiếp bố mẹ của Trương Diệu Thân có phải sẽ ở đây một thời gian dài nữa hay không, bởi vì ở hay không ở thì cũng chẳng phải là việc của cô, hành vi bây giờ của Trương Diệu Thân thật sự khiến cô rất chán nản.
“Thu Hàm, nếu như em bận thì để anh đi căn tin mua đồ ăn lên cho em.”
Khuôn mặt kiên quyết của Diệp Thu Hàm cảm thấy thật sự không tài nào chịu đựng nổi, bản thân cô đã thể hiện sự khó chịu như vậy rồi, lẽ nào anh ta nhìn không ra ư?
“Bác sĩ Trương, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-kien-chung-tinh/1502316/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.