Mộ Dung Khuynh Nhan trực tiếp nghiêng người đi qua, cũng không dừng lại bởi vì nam tử áo tím phát bệnh. Hai người vốn dĩ xưa nay đều không quen biết, nàng cũng không có lòng tốt tuỳ tiện giúp người như vậy.
Tuy nhiên, ngay thời điểm khi nàng sắp rời đi, đáy lòng lại truyền đến một loạt giọng nói, "Chủ nhân, chủ nhân, mau, cứu nam nhân kia."
Giọng nói bất ngờ vang lên trong đầu khiến Mộ Dung Khuynh Nhan sửng sốt một chút, nàng theo bản năng nhìn về phía Tiểu Bạch đang tựa vào trên vai mình, đáy mắt tràn đầy nghi hoặc.
Nàng thật sự không rõ, vì sao Tiểu Bạch lại yêu cầu nàng cứu nam tử kia, bọn họ cũng không có liên quan gì với nhau. Hơn nữa, nàng cũng không cho rằng Tiểu Bạch có quan hệ gì với nam tử kia.
"Chủ nhân, trên người nam nhân này có thứ tốt." Sau khi Tiểu Bạch nghiêng đầu suy nghĩ trong chốc lát, tiếp tục dùng tâm trí giao tiếp với Mộ Dung Khuynh Nhan, "Hắn bị bệnh có lẽ người khác không thể nào chữa trị, nhưng chủ nhân ngươi nhất định sẽ có biện pháp. Ai nha, tóm lại ta cũng không thể nói rõ ràng, nhưng, ngươi cứu nam nhân này, nhất định sẽ có chỗ tốt."
Tuy rằng không biết chỗ tốt theo như lời Tiểu Bạch đến tột cùng là cái gì, nhưng Mộ Dung Khuynh Nhan rất rõ ràng, Tiểu Bạch đều là vì tốt cho nàng. Vì thế, nàng cũng không do dự nữa, trực tiếp đi về phía tên nam tử áo tím.
Bất quá, nàng còn chưa đến gần, đã bị người ngăn cản.
"Ta là dược sư." Giọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-khuynh-thien-ha/1571170/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.