Edit: Tiêu Tiêu
Ánh mắt Lam Tiểu Vận không ngừng nhìn mỹ phụ trên giường, chợt thu hồi tầm mắt, hướng Bạch Nhan gật đầu nói: "Được."
Lần này, Đế Tiểu Vân cùng Sở Y Y khó cực kỳ an tĩnh đi sau lưng Bạch Nhan, từ đầu đến cuối đều không lên tiếng.
Mà sau khi thấy Bạch Nhan đi ra, mới đi theo bước ra ngoài phòng.
...
Ra khỏi phòng, Đổng Thiên Lăng liền đỡ lấy Đổng lão phu nhân bước từng bước đến đại sảnh.
Lam Tiểu Vận có lẽ đã biết Bạch Nhan muốn nói gì, nàng trầm mặc không nói, nếu lần này không cho những người kia nếm thử một chút giáo huấn, nàng cũng không biết lần sau mẫu thân lại nhận nguy hiểm gì.
"Bạch cô nương, " Đổng Thiên Lăng ngồi xuống, hắn ngẩng đầu nhìn chỗ Bạch Nhan ngồi, hít một hơi, "Ngươi muốn nói gì đều có thể nói ra."
Hắc đồng Bạch Nhan sạch sẽ mà thanh tịnh, lộ ra ánh sáng tinh mẫn.
Giọng của nàng, lại mang theo kiên quyết, âm thanh rơi vào đại sảnh tĩnh mịch.
"Cữu mẫu của ta dù là nữ nhi Đổng gia ngươi, nhưng ngươi không phải đã quên, nàng cũng là con dâu Lam gia!"
"Con dâu Lam gia hảo hảo rời khỏi gia tộc, bây giờ, lại nằm ở trên giường vô pháp tỉnh dậy, ngay cả đan dược cho nàng ăn vào cũng là giả, chuyện này, chẳng lẽ Đổng gia các ngươi không cần cho một cái công đạo."
Sắc mặt Đổng Thiên Lăng cứng đờ, lông mày khẽ nhăn lại: "Bạch cô nương, ngươi cũng biết nàng là nữ nhi của ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985822/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.