Edit Tư Nghiên tunghien202_
Lam Tiểu Vận mím môi, ánh mắt yếu ớt: "Trên thực tế, hai người bọn họ như thế nào cũng không liên quan gì đến muội, dù sao muội quanh năm suốt tháng cũng không thể gặp bọn họ một lần, nhưng mà, muội không thể làm ông bà ngoại thương tâm, mới cùng mẫu thân nhịn bọn họ nhiều năm."
Nàng rũ mắt xuống, che lại bi thương trong mắt.
"Nhưng những người này, lại làm trầm trọng thêm, nguyên nhân là bởi vì muội cùng mẫu thân lui bước, các nàng mới sẽ cảm thấy chúng ta dễ khi dễ."
Nàng - Lam Tiểu Vận ở bên ngoài đã khi nào bị người khi dễ qua? Nếu không phải những người này là huyết mạch thân nhân của nàng, nàng... Cũng không có khả năng nhượng bộ khắp nơi.
"Tiểu Vận, " ánh mắt Bạch Nhan chuyển hướng Lam Tiểu Vận, "Muội châm ngòi cũng vô dụng, cữu cữu muội sẽ không tin"
Thân thể Lam Tiểu Vận cứng đờ, bất đắc dĩ cười khổ nói: "Hắn cưới nữ nhân, người nên áy náy là hắn, vì sao muốn toàn bộ Lam gia chúng ta trả nợ cho hắn? Biểu tỷ, muội thật rất không phục."
Bạch Nhan trầm mặc nửa ngày, thật lâu, nàng ngẩng đầu nhìn Lam Tiểu Vận, thản nhiên nói: "Ta chỉ tặng muội một câu, cần quyết đoán mà không quyết đoán, tất thụ loạn."
Cần quyết đoán mà không quyết đoán, tất thụ loạn!
Lam Tiểu Vận mím thật chặt môi, nàng nhấc mắt lên, trong hai mắt thanh tịnh một mảnh kiên định.
"Biểu tỷ, ta hiểu, lần này cho dù sẽ làm cho ông bà ngoại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985819/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.