Editor: Tiên Vô Sắc
Một câu nói kia, làm tâm tình Đế Thương rất vui, khóe môi câu lên một đường cong.
“Yên tâm, ánh mắt của nàng từ nay sẽ không kém.”
Hai người đối thoại không coi ai ra gì, làm mặt Nam Cung Dực càng khó coi, hắn nắm thật chặt nắm đấm, trong lòng hỏa diễm ghen ghét phun trào lên.
“Cha bại hoại.”
Bạch Tiểu Thần chớp đôi mắt sáng ngời: "Mẫu thân nói người muốn mời Thần nhi xem kịch vui, vui đâu?”
“Không vội, vui sẽ rất nhanh tới.”
Khóe môi Đế Thương mang nụ cười như có như không, mắt phượng xẹt qua một tia sang âm lãnh: “Trò hay này, bản vương cũng mời mọi người trong thiên hạ ở đây xem.”
Nam Cung Dực cắn răng: “Các ngươi từ từ xem trò vui đi, Nhược nhi, mang theo Lân nhi chúng ta đi.”
“Vâng.”
Bạch Nhược mặc kệ Nam Cung Lân khóc không ngừng nghĩ, liền kéo hắn quay người muốn rời đi.
Nhưng nàng ta vừa đi hai bước, một âm thanh âm trầm từ phía sau truyền tới.
“Các ngươi là nhân vật chính tuồng vui này, sao có thể đi?”
Thân thể Bạch Nhược cứng đờ, không biết tại sao, đáy lòng nàng hiện ra một tia bối rối.
Cũng đúng lúc này…
Tại hai thị vệ bảo vệ ở phía dưới, một nha hoàn thân mang váy thúy áo lục chậm rãi đi tới.
Nha hoàn thấy Bạch Nhược đứng trong đám người, trong mắt đầy ý hận.
“Liễu Nhi?”
Trong nháy mắt khi thấy nha hoàn, thần sắc Bạch Nhược biến đổi, khuôn mặt không còn huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985787/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.