Edit by Tiên Vô Sắc Ugly_fairy
Ngón tay thon dài của hắn khẽ vuốt qua môi đỏ của Bạch Nhan, hơi lạnh ở đầu ngón tay mang theo độ ấm làm thân thể nàng chấn động, theo đó ý cười doanh doanh một vòng giơ lên: "Đế Thương, ngươi không lẽ...thật sự đã yêu ta rồi?"
Yêu nàng?
Đế Thương trầm mặt không nói.
Nhiều năm qua, bên cạch hắn không có bất kỳ nữ nhân nào, hắn cũng chưa từng động tình, không hiểu tình là cái gì.
Nhưng hắn từ khi thưởng thức hương vị của nàng về sau, thời thời khắc khắc trong đầu hắn đều có nàng, càng cảm nhận được một ngày không gặp như cách ba thu.
Nhưng Đế Thương lại không chắc chắn, đây có phải là điều chứng hắn yêu nàng......
Nhìn thấy Đế Thương trầm mặt, Bạch Nhan cười lạnh một tiếng, từ trong ngực hắn thoát ra, khóe môi gợi lên nụ cười yếu ớt.
"Đế Thương, Bạch Nhan ta đời này nếu gả, chỉ gả cho người lưỡng tình tương duyệt! Trong long ngươi không có ta, vì sao phải dây dưa với ta không thôi? Vì ta là mẫu thân của Thần nhi sao?"
"Không liên quan đến Thần nhi, ta muốn cưới nàng, chỉ vì nàng là Bạch Nhan."
Hắn cưới nàng, không liên quan đến người khác.
Chì vì nàng là Bạch Nhan thôi.
"Ngươi muốn cưới, chẳng lẽ ta nhất định phải gả cho ngươi sao?" bên trong khuôn mặt Bạch Nhan đều là ý cười, nàng vòng hai trước ngực, cười nhẹ nhàng ngắm nhìn nam nhân áo tím tuyệt thế.
"Nàng chỉ có thể gả cho ta, nếu nàng dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985745/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.