Đúng vậy, xem như Bạch Chấn Tường đã có Vu Dung, dù cho Bạch Chấn Tường chán ghét Bạch Nhan lại không thích Bạch Tiêu, ở trong mắt hắn, Lam Nguyệt vẫn là nữ nhân tốt nhất.
Một nữ nhân ôn nhu mỹ lệ như thế, lại ngu xuẩn, không phải là tốt nhất à?
Tại sao Bạch Nhan thân là nữ nhi của Lam Nguyệt, lại không ngu xuẩn như nàng? Nếu như Lam Nguyệt còn sống, bất luận mình muốn cái gì nàng đều có thể lấy ra đưa cho hắn.
"Tướng công, chờ vết thương ngươi lành rồi, chúng ta đi tìm Bạch Nhan một lần, lần này chúng ta nắm trong tay bí mật của nàng, dùng nó uy hiếp nàng, không sợ nàng không đáp ứng."
Một nữ nhân làm hoa khôi Phượng Lâu thì có tư cách gì làm Thương Vương phi?
Lúc đó nàng chỉ cần dùng bí mật này uy hiếp, không sợ Bạch Nhan không đem Thuơng Vương tặng cho Chỉ Nhi.
"Chuyện này..."
Bạch Chấn Tường nhớ đến một cước hung hãn của Bạch Nhan, ngực như trước truyền tới một trận đau đớn, lần đầu tiên không phụ họa theo Vu Dung, tùy ý qua loa một câu: "Chờ vết thương ta lành rồi nói."
Vu Dung căn bản không chú ý Bạch Chấn Tường chần chừ, nghe hắn đồng ý lời của nàng, khóe môi nở nụ cười.
"Tướng công, ta xuống dưới chuẩn bị tiền, ngươi rất nhanh sẽ bình phục."
Nói xong lời này, Vu Dung dặn nha hoàn chiếu cố Bạch Chấn Tường rồi chậm rãi lui xuống.
Sau khi ra khỏi viện, sắc mặt Vu Dung trầm xuống, lạnh lùng nhìn cửa phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985581/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.