Edit: Tiêu Tiêu
Ninh Đại không quá ngu xuẩn, nếu không cũng không tồn tại trong hoàng cung hỗn loạn được đến nay.
Trước đó nàng ta bị Bạch Nhược làm mờ mắt, lại cho rằng Đế Thương sẽ thần phục hoàng quyền, khi ấy mới tùy tiện hành động.
Bây giờ nghe được lão ma ma, nàng bỗng dưng phản ứng lại, hóa ra nàng bị Bạch Nhược lợi dụng?
"Bạch Nhược!" Ninh Đại gắt gao nắm chặt ống tay áo, khuôn mặt trở nên vặn vẹo, "Bản cung đỗi xử với nàng không tệ, vì sao nàng muốn lợi dụng bản cung? Ma ma, ngày mai ngươi đi tìm bệ hạ, nói cho hắn biết tất cả đều là chủ ý của Bạch Nhược."
Nàng ta bất nhân, vậy đừng trách nàng bất nghĩa.
Cho dù chết cũng phải kéo một tên xuống nước!
"Thì ra mẫu hậu cũng không ngốc tới nỗi không còn thuốc chữa."
Đúng lúc này, âm thanh cười yếu ớt phát ra từ phía cửa.
Thần sắc Ninh Đại cứng đờ, đem ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn theo, trong chốc lát, dưới ánh trăng, một thân ảnh màu trắng từ từ đi đến, nhạt như gió xuân, cười nhẹ nhàng.
"Bạch Nhược, ngươi còn dám tới gặp bản cung?"
Trông thấy nữ tử xuất hiện ở cửa, Ninh đại giận tím mặt, đột nhiên đứng dậy, con ngươi phẫn hận nhìn chằm chằm Bạch Nhược.
Nếu như không phải Bạch Nhược...
Nàng sẽ không bị phế hậu, cũng không bị biếm vào lãnh cung!
"Mẫu hậu, " Bạch Nhược mỉm cười, chậm rãi bước vào, "Đương nhiên con dâu muốn tới, để ngươi tới chỗ bệ hạ cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985525/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.