Edit: Tiêu Tiêu
"Cữu cữu, ngươi đang làm gì vậy?"
Giọng nói này rất quen thuộc, quen thuộc đến mức làm nước mắt Bạch Tiêu chảy xuống.
Hắn từ từ quay đầu, giờ khắc này, một thân ảnh nhỏ xuất hiện trong mắt của hắn.
Lúc này, tóc Bạch Tiểu Thần hơi rối, khuôn mặt bẩn thỉu, y phục bị rách mấy lỗ lớn, ngay cả bạch miêu bên cạnh hắn, lông trên đầu cũng có mấy sợi bị đốt cháy khét.
"Thần Nhi!"
Bạch Tiêu bước mấy bước đến trước mặt Bạch Tiểu Thần, một tay ôm lấy đứa trẻ vào trong ngực, ôm thật chặt cơ thể bé nhỏ, thân thể hắn đều đang run rẩy kịch liệt.
"Ngươi không có chuyện gì liền tốt..."
Không có chuyện gì liền tốt...
Dường như Bạch Tiểu Thần đã nhận ra nội tâm Bạch Tiêu đang sợ hãi nên không động đậy, ngoan ngoãn để Bạch Tiêu tùy ý ôm chặt hắn.
"Nói cho cữu cữu, có chuyện gì xảy ra vậy?"
Thật lâu, Bạch Tiêu mới buông lỏng thân thể Bạch Tiểu Thần, giọng nói của hắn hơi run. Nếu như Bạch Tiểu Thần không thể thoát ra, vậy có phải cả đời này sẽ không thể gặp lại đứa nhỏ này hay không?
"Cữu cữu, " Bạch Tiểu Thần đem thân thể rúc vào người Bạch Tiêu, gương mặt nhỏ vô cùng đáng thương, "Thần Nhi muốn về nhà, mấy người Bạch gia đều là người xấu."
"Được, cữu cữu đưa ngươi về nhà."
Bạch Tiêu thấy bộ dáng ủy khuất của bánh bao nhỏ, trong lòng tê rần, hắn đem Bạch Tiểu Thần bế lên, từ từ đi về phía bên ngoài Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985511/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.