Edit: ThienDa
Một cỗ mùi thơm nhà nhàn từ trong bình tỏa ra, làm cho tinh thần Bạch Tiêu lập tức thanh tịnh.
Hắn kinh ngạc nhìn chằm chằm Bạch Tiểu Thần, rất cẩn thận lấy bình sứ đổ vào lòng bàn tay, một viên đan dược xanh biếc từ miệng bình trượt xuống...
"Cái này... là đồ ăn vặt của các ngươi?" vẻ mặt Bạch Tiêu khiếp sợ, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn Bạch Tiểu Thần và Tiểu Mễ.
Hai người này, có phải hay không đang khi dễ hắn ít đọc sách?
Bạch Tiểu Thần rất dùng sức gật đầu, ngón tay nho nhỏ chỉ vào viên đan dược xanh biếc, thanh âm non nớt ngây thơ: "Đây là đường đậu Thần Nhi thích ăn nhất, còn có thật nhiều thật nhiều các loại khẩu vị khác nhau..."
Bạch Tiêu hít một hơi thật sâu, đè lại nội tâm không ngừng chấn động, hắn dùng tay đè chặt bả vai Bạch Tiểu Thần, nghiêm túc nói: "Thần Nhi, ta rất trịnh trọng nói cho ngươi biết, đây không phải đồ ăn vặt, là đan dược! Ta mặc kệ đan dược của ngươi là từ đâu tới, ngươi như vậy... quả thực quá phung phí!"
Mặc dù Bạch Tiêu chưa từng ăn qua đan dược, nhưng cũng đã từng thấy qua, cho nên, một khắc khi nhìn thấy đan dược, hắn liền nhận ra ngay.
Càng làm cho hắn đau lòng, là Bạch Tiểu Thần và Tiểu Mễ xem đan dược như đồ ăn vặt!
Khó trách mấy vị sư công vì cái này mà đánh nhau!
Bạch Tiểu Thần gãi gãi cái ót: "Thế nhưng... đồ ăn vặt này Thần Nhi có thật nhiều, thật nhiều, ăn đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985401/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.