Edit: ThienDa
Bạch Nhan bị sự vô sỉ này làm cho bật cười: "Ta ngược lại hôm nay mới biết, trên người ta chảy chính là huyết mạch Bạch gia, ta còn tưởng rằng, ngươi chỉ là bố dượng của ta."
"Làm càn!" Bạch Chấn Tường vỗ một chưởng lên bàn, nổi trận lôi đình, "Ngươi cái đồ hỗn trướng đại nghịch bất đạo, dám nói lão tử ngươi là bố dượng, hôm nay lão tử không giáo huấn ngươi, ngươi thật đúng là vô pháp vô thiên! Người tới, đem gia pháp lấy ra, hôm nay không cho bất cứ người nào đứng ta cầu tình!"
Đôi mắt Bạch Nhan khẽ híp lại, bàn tay sinh ra ám kình, có thể cùng hắn ta giương cung bạt kiếm, ngay lúc này thanh âm nghiêm khắc của lão ma ma truyền đến.
"Dừng tay!" Nàng từ ghế đứng lên, chén trà trong tay cũng đập xuống bàn, "Bạch gia chủ, Bạch phủ các ngươi vong ân phụ nghĩa, đã khi dễ người Lam gia chúng ta, hiện tại còn muốn giáo huấn Bạch đại tiểu thư, để ta nhắc lão phu nhân tìm thời điểm vào cung hảo hảo nói chuyện với Thái hậu một chút."
Lúc mà Lam Nguyệt còn sống, Thái hậu rất thương nàng, vốn muốn gả nàng cho hoàng tử, không biết sao Lam Nguyệt khăng khăng không muốn vào cung, Thái hậu đành từ bỏ.
Nếu không phải Bạch Nhược làm Thái tử phi, thêm thái hậu tuổi tác đã cao, dốc lòng hướng phật, Bạch Chấn Tường cũng không cả gan làm loạn như vậy!
"Bạch Nhan, nếu như hôm nay ngươi dám cùng người Lam gia rời đi, thì sau này, ngươi không còn là huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-hau-khuynh-thien/1985318/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.