Jamari còn chưa dứt cười, thanh âm bỗng tựa như bị siết cổ đột nhiên gián đoạn ở giữa không trung, Algol sau khi trút hết tinh lực liền thở phào nhẹ nhõm, đem nàng đá xuống giường.
Đùa sao? Đây là sạp vàng tứ trụ của vương giả, là do gỗ đàn hương vô cùng chân quý tạo thành, bên trên trải một mảnh da vô cùng hoàn chỉnh, là lúc hắn mười lăm tuổi tự tay đi săn và lột ra. Lại nói đến nữ nhân mỹ miều kia, một khi đã xài hết công dụng, làm sao còn xứng nằm bên trên?
Jamari biết rõ bản tính của Algol, eo nhỏ khẽ động, nên không bị đá trúng. Nhưng lại rên một tiếng có lệ, một thân không mảnh vải lăn vòng lao ra khỏi màn trướng, làm tên thám tử kia sợ tới mức vội đem tầm mắt nhìn đi nơi khác, không dám nhìn vào thân thể xích lõa lộ rõ từng tấc da thịt khêu gợi màu nâu đậm kia.
Algol tùy tiện với tay bắt lấy một tấm khăn nhung lau hạ thân, sau đó kéo màn che tơ vàng phủ xuống, hoàn toàn trở thành vị vương giả tài đức sáng suốt đang chăm chú ngồi nghe ngóng tin tức tình báo vào giữa trưa, nào còn thấy vẻ gì là vừa trải qua hoan lạc trước đó.
Màn che làm bằng tơ vàng rất mảnh, gần như trong suốt, mơ hồ có thể nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Algol, dung mạo kia tuy không được xem là tuấn mỹ, lại có vẻ như thiếu niên chỉ hơn mười tuổi, nhưng là nếu như không có khóe miệng đáng khinh cùng cái lưỡi linh hoạt đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-gia-truyen-ky/2291719/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.