Trương Dương nói: "Latz, anh cuối cùng vẫn quay lại nghề xưa." Hắn trong lòng biết rõ thân phận của Chu Vân Phàm.
Da mặt Chu Vân Phàm khá dầy, không để ý Trương Dương nói hắn thế nào, cười bảo: "Sinh ý không phân biệt lớn nhỏ, chỉ cần có tiền là tôi làm."
Trương Dương nói: "Chuyện Trái pháp luật thì anh trăm ngàn lần đừng làm, đừng tưởng anh là người Ấn Độ thì được ưu tiên, ở Trung Quốc phạm pháp vẫn bắt cả."
Chu Vân Phàm nói: "Bí thư Trương luôn thích nhìn người qua khe cửa, tôi hiện tại chính là thương nhân Ấn Độ tuân theo pháp luật, cho dù là anh lấy súng chỉa vào người tôi thì tôi cũng sẽ không làm chuyện xấu."
Trương Dương nói: "Không làm thì tốt, anh đúng là buôn bán rộng thật, vừa làm công ty giải trí vừa làm công ty quảng cáo, còn mở cửa hàng ẩm thực, công viên nước, trong tay không thiếu tiền."
Chu Vân Phàm nói: "Còn không phải nhờ vào chính sách của đảng ta ư, để một bộ phận người giàu lên trước, tôi chính là thuộc nhóm không cẩn thận được giàu lên đó."
Trương Dương tuy rằng khinh thường Chu Vân Phàm, nhưng hắn dù sao cũng là ân nhân của Hồ Nhân Như, cũng không đến mức không nể mặt chút nào, uống chén rượu với Chu Vân Phàm rồi nói: "Mở hộp đêm, đa số đều không thể ra ánh sáng, chuyện kinh thành Nhân Gian Cung Khuyết anh nghe nói chưa? Hậu trường cứng đến mấy cũng bị chính phủ xử lý."
Chu Vân Phàm gật đầu: "Chuyện này tôi cũng có nghe nói, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2061028/chuong-1262-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.