Trương Dương lừa được Trần Sùng Sơn đi, coi như là giải quyết xong một vướng bận, trong đạo quan của Lý Tín Nghĩa cũng chỉ có một tiểu đạo đồng, đã bị Lý Tín Nghĩa sai xuống núi mua đồ.
Bảy giờ Tối hôm đó, An Ngữ Thần chạy tới Thanh Vân trúc hải, cô ta tới trước linh cữu của tam thúc dâng hương.
An Đạt Văn ngoài mặt thì vẫn giả vờ rất tốt, hư tình giả ý gọi mấy tiếng chị. An Ngữ Thần sớm đã nhận rõ bộ mặt thật của thằng em họ này, cô ta đáp lại cho có lệ rồi rời khỏi linh cữu.
Trương Dương đứng ở lối vào rừng trúc chờ cô ta, An Ngữ Thần nhìn thấy Trương Dương, trong lòng không khỏi đau xót, sự vướng bận và ủy khuất mấy ngày rồi dâng lên trong lòng, cô ta nhào vào trong lòng Trương Dương, khóc nức nở.
Trương đại quan nhân khẽ vuốt vai thơm, nói: "Đừng khóc, trời sập cũng có anh đỡ."
An Ngữ Thần khó khăn lắm mới nín khóc.
Trương Dương lấy khăn tay lau nước mắt trên mặt giúp cô ta, nói khẽ: "Anh đã tìm người điều tra rồi, trong khoảng thời gian gần đây không hề có ghi chép xuất nhập cảnh của cha em, anh thấy cú điện thoại đó rất có thể là âm mưu."
An Ngữ Thần nói: "Tiền mặt bọn họ đòi em đã mang đến rồi, để ở chỗ nào đó của Xuân Dương. Chỉ cần bọn họ thả cha em ra, bao nhiêu tiền em cũng chịu cho họ." Trong lòng An Ngữ Thần vẫn ôm một tia hy vọng cha còn sống.
Trương đại quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2061014/chuong-1258-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.