Khi Trương Dương và Trần Tuyết tới Văn gia, Văn Linh đã rời khỏi, dựa theo lời Lý Vĩ nói, cô ta muốn đi cầu phúc trước phật, Trương đại quan nhân cũng không tin Văn Linh có hiếu như vậy, cũng không tin cô ta thực sự rời đi, chuyện của mẹ nuôi tám chín phần mười là cô ta xuống tay, có thể nhẫn tâm với mẹ ruột như vậy, đủ thấy tâm địa ác độc của cô ta.
Trương Dương trước tiên cho La Tuệ Ninh dùng một viên nghịch thiên đan, chuẩn bị sau một giờ, đợi cho dược hiệu phát huy hoàn toàn mới trị liệu cho bà ta.
Văn Hạo Nam ở bên cạnh chỉ lạnh lùng nhìn, thủy chung không nói gì.
Trương Dương bảo La Tuệ Ninh tạm thời nghỉ ngơi, cùng Trần Tuyết tới phòng bên cạnh.
Trần Tuyết nhìn hắn, nội tâm vô cùng rối rắm, tuy rằng cô ta rất muốn khuyên Trương Dương đừng mạo hiểm, nhưng lời nói tới môi thì lại không ra khỏi được miệng, với sự hiểu biết của cô ta đối với Trương Dương, biết Trương Dương đã quyết định thì bất kỳ ai cũng không thể khuyên hắn thay đổi.
Trương Dương khoanh chân ngồi trên thảm, nhắm mắt lại nói khẽ: "Đến đây đi."
Trần Tuyết thở dài, bàn tay trắng nõn giống như đóa hoa lan xòe ra, nhẹ nhàng ấn lên đỉnh đầu Trương Dương, Trương Dương chỉ cảm thấy một dòng khí từ đỉnh đầu trút xuống, dọc theo gáy, cột sống ngựcrồi tới thắt lưng, nội tức của Trần Tuyết rất ôn hòa, nhưng dẻo dai mười phần, giống như từng giọt nước phá tan sự giam cầm của sinh tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060997/chuong-1254-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.