Chương trước
Chương sau
Giáo thụ Hoa nói: "Sự tồn tại của anh chắc đã gây nguy hiểm tới lợi ích của một số người, cho nên bọn họ muốn trừ bỏ anh, có lẽ lúc ấy bọn họ không hề chuẩn bị xử lý anh ngay, mà là muốn mượn trận sóng thần này để trừ bỏ phụ tá đắc lực của anh."

Trương Dương nói: "Cừu nhân của Tiết Thế Luân chỉ sợ không ít."

Giáo thụ Hoa nói: "Người Nhật Bản này cũng không phải là võ sĩ lưu lạc bình thường, mỗi một lần hành động của bọn họ cũng không phải là báo thù bình thường, mà là mang mục đích chính trị rõ ràng."

Trương Dương đối với lời nói của giáo thụ Hoa thì biểu lộ sự công nhận sâu sắc, cái khác không nói, chỉ cần là võ sĩ Nhật Bản ở Tử Hà quan ám sát gia đình Khưu Chỉ Đống, mục đích này là để phá hoại tuyển cử của Đài Loan, chế tạo hỗn loạn. Hắn nói khẽ: "Tôi từng nhìn thấy Nghiêm Quốc Chiêu và mấy tên Nhật Bản Võ Trực Chính Dã, Trung Đảo Xuyên Thái ở cùng một chỗ."

Giáo thụ Hoa nói: "Nghiêm Quốc Chiêu này rất không đơn giản, hắn từng là một trong những đặc công ưu tú nhất của Quốc An, nhưng người này cũng có khuyết điểm cực lớn, quá mức tham lam, theo đuổi hưởng thụ vật chất, chút tiền lương của Quốc An không thể thỏa mãn khẩu vị của hắn, đây cũng là nguyên nhân căn bản hơn càng ngày càng lún sâu."

Trương Dương nói: "chúng ta chỉnh chu lại mạch câu chuyện nhé, nếu Tiết Thế Luân và Hạng Thành, Chương Bích Quân đại biểu cho một đoàn thể lợi ích, như vậy Khưu gia, Tra Tấn Bắc cũng hình thành một đoàn thể lợi ích, mà Nghiêm Quốc Chiêu thì rốt cuộc ở bên nào?"

Giáo thụ Hoa nói: "Bất kỳ ai cũng đều có bằng hữu, Nghiêm Quốc Chiêu cũng không ngoại lệ, hắn ở Quốc An từng có một vị bằng hữu rất tốt - Hình Triêu Huy!"

Trương đại quan nhân có chút ngạc nhiên, mở to hai mắt: "Gì cơ? Lão Hình không ngờ là bạn tốt của hắn!"

Giáo thụ Hoa gật đầu: "Chẳng những là bạn tốt, Hình Triêu Huy còn từng cứu tính mạng của hắn, tôi hoài nghi Hình Triêu Huy trước đây được cứu là nhờ Nghiêm Quốc Chiêu cung cấp tin tức."

Trương Dương nói: "Nghiêm Quốc Chiêu và Chương Bích Quân từng nhiều lần tiếp xúc riêng, theo lý thì bọn họ chắc là cùng một trận doanh."

Giáo thụ Hoa nói: "Anh không hiểu Nghiêm Quốc Chiêu rồi, đầu óc người này vô cùng linh hoạt, hắn tuyệt không cam lòng bị người khác sai phái, với hắn mà nói thứ vĩnh hằng chỉ có lợi ích."

Trương Dương nói: "Có lưu ý tới Tiêu Quốc Thành hay không?"

Giáo thụ Hoa gật đầu: "Tiêu Quốc Thành và Tiết Thế Luân là bằng hữu tốt nhất, khi nhân sinh của Tiết Thế Luân rơi vào đáy sâu cũng từng giúp hắn. Có thể nói Tiết Thế Luân trong thương giới có thể có thành tựu hiện tại cũng là nhờ Tiêu Quốc Thành này giúp, Tiêu Quốc Thành làm người khiêm tốn, chúng tôi một độ từng hoài nghi Tiêu Quốc Thành và Tiết Thế Luân có quan hệ hợp tác, nhưng thông qua điều tra chuyên sâu của chúng tôi, phát hiện trừ Tiêu Quốc Thành vào lúc Tiết Thế Luân mới gây dựng sự nghiệp từng cho hắn mượn một số tiền ra thì hai người không còn quan hệ tiền nong nào cả."

Lần này đến phiên Trương Dương ngạc nhiên, hắn chớp chớp hai mắt: "Sao thế?"

Giáo thụ Hoa nói: "Rất nhiều người đều cảm thấy bất khả tư nghị như anh!" Nhưng sự thật chính là như vậy, giữa Tiêu Quốc Thành và Tiết Thế Luân phân rất rõ. Hai người trên cơ bản không có liên quan tới sinh ý của nhau, sự kết giao của bọn họ chỉ giới hạn ở tình bạn."

Trương Dương nói: "Tài phú của Tiêu Quốc Thành từ đâu mà có?"

Giáo thụ Hoa nói: "Chúng tôi đã điều tra rất rõ ràng kinh lịch tòng thương của hắn, trước mắt không hề phát hiện điểm đáng ngờ."

Trương Dương nhắm mắt lại, hắn vẫn cảm thấy chuyện này có chút không đúng, trên thế giới này chuyện càng hoàn mỹ, người càng hoàn mỹ thì điểm đáng ngờ tồn tại cũng càng lớn.

Giáo thụ Hoa nói: "Có phải cảm thấy người này rất khả nghi hay không?"

Trương Dương nói: "Tôi luôn cảm thấy hắn có chút kỳ quái."

Giáo thụ Hoa nói: "Chúng ta nói nhiều như vậy, bất kể Tiết Thế Luân hay là Tiêu Quốc Thành, chúng ta đều không tìm thấy chứng cớ phạm tội của bọn họ, có lẽ chúng ta nên tập trung sự chú ý trên người một người, chỉ cần phá được một người trong đó, như vậy tất cả tự nhiên sẽ được giải quyết dễ dàng."

Trương Dương nói: "Ngài có phải đã có kế hoạch hay không?"

Giáo thụ Hoa nói: "chúng ta đưa ra một giả thiết. Nếu Tiết Thế Luân chính là tên chủ mưu phía sau màn một loạt sự kiện ở Bắc Cảng, như vậy cái chết của Hạng Thành chẳng khác nào chặt đứt tất cả manh mối nối tới hắn, ý nghĩa của Hạng Thành đối với Tiết gia không hề tầm thường, hắn từng là ân nhân cứu mạng của Tiết lão. Tiết Thế Luân vẫn dùng lễ huynh trưởng để đối đãi với hắn, cái chết của Hạng Thành đối với hắn mà nói có nghĩa là tráng sĩ đoạn cổ tay, ở sâu trong lòng hắn tất nhiên là sẽ đau đớn đến cực điểm, chúng ta không ngại tưởng tượng một chút, sau khi Hạng Thành chết. Hắn chẳng khác nào vứt bỏ lợi ích của Bắc Cảng, thậm chí có nghĩa là trong ngắn hạn sẽ không làm mưa làm gió trong nước được nhé. Mà điều này có nghĩa là gì? Có nghĩa là thu nhập giảm mạnh, tôi vừa rồi đã nói rồi, không phải một người đang làm rửa tiền, mà là một tập đoàn, khi sự quyết đoán của hắn ảnh hưởng tới lợi ích của những người hợp tác khác, tất nhiên có thể dẫn tới mâu thuẫn."

Giáo thụ Hoa tạm dừng một chút, cầm trà trên bàn lên uống một ngụm, làm trơn cổ rồi nói tiếp: "Cái chết của Chương Bích Quân có lẽ chính là mầm tai vạ mà hành vi này của hắn dẫn tới, An Đức Uyên từng là đồng bọn hợp tác của Tiết Thế Luân, đương nhiên hợp tác của bọn họ ngoài mặt là hợp pháp, nhưng sau lưng rốt cuộc bọn họ đang hợp tác cái gì? Chúng ta không rõ. sự tử vong của An Đức Uyên khiến cả sự kiện trở nên khó bề phân biệt, chúng ta từ trong đây lại nhìn thấy một vấn đề."

Trương Dương nghe rất tập trung.

Giáo thụ Hoa nói: "Nội bộ tập đoàn đã xuất hiện phân liệt, hơn nữa sẽ càng lúc càng nghiêm trọng, nếu như bọn họ thủy chung đoàn kết, chúng ta có lẽ sẽ không có cơ hội điều tra rõ và đánh tan tập đoàn này, nhưng hiện tại chúng ta đã có cơ hội."

Trương Dương nói: "Thật ra giải quyết chuyện này cũng rất đơn giản, trực tiếp bắt Tiết Thế Luân tới hỏi không phải xong ư?"

Giáo thụ Hoa lắc đầu nói: "chúng ta không có, hơn nữa anh đừng xem nhẹ quan hệ và bối cảnh của Tiết Thế Luân, nếu như chúng ta xuống tay với hắn, sẽ phải thừa nhận áp lực rất lớn, cho nên, trừ phi của nắm giữ được chứng cớ xác thực, quyết không thể dễ dàng ra tay với hắn."

Trương Dương nói khẽ: "Ngài tìm tôi đến, rốt cuộc muốn tôi làm gì?"

Giáo thụ Hoa nói: "Tất cả ghi chép của anh ở Quốc An đều nằm trong tay tôi!" ông ta đẩy xe lăn trở lại trước bàn làm việc, mở ngăn kéo, lấy ra một tập hồ sơ.

Trương đại quan nhân trong lòng thầm than, lão Hình à lão Hình, không phải nói đã tiêu hủy tất cả ghi chép về tôi rồi ư? Anh đúng là không phúc hậu, không ngờ còn lưu lại một đòn.

Giáo thụ Hoa ném hồ sơ cho Trương Dương, Trương đại quan nhân vươn tay ra đỡ.

Giáo thụ Hoa nói: "Hiện tại anh đã không còn bất kỳ ghi chép gì, tôi có thể cung cấp tất cả sự tiện lợi mà anh cần, điều kiện tiên quyết là anh phải giúp tôi tiêu diệt toàn bộ tập đoàn phạm tội."

Cò kè mặc cả vẫn luôn là sở trường của Trương đại quan nhân, hắn bình tĩnh nói: "Cụ thể chút đi, tiện lợi gì? Tất cả tiện lợi à?"

Giáo thụ Hoa bật cười: "Những lời này này của tôi xem ra hố rồi, đương nhiên là nằm trong phạm vi chức quyền của tôi, đầu tiên Ngũ Đắc Chí sẽ được phóng thích, tất cả hành vi của anh và bằng hữu của anh trước đây đều được xóa hết."

Trương Dương nói: "Nghe ra thì rất hấp dẫn đấy, nhưng tôi không có thói quen hợp tác với các ông."

Giáo thụ Hoa nói: "Không có ai bức anh gia nhập tổ chức của chúng tôi cả, hơn nữa tôi không thể nắm chắc nắm được anh trong tay, tôi cho anh phương hướng, anh làm việc của anh, bất kể hợp pháp hay không hợp pháp, chỉ cần dưới tiền đề phù hợp với lợi ích quốc gia thì tôi sẽ ủng hộ vô điều kiện."

Trương đại quan nhân nói: "Nói cách khác, nếu tôi giết người mà phù hợp với lợi ích quốc gia thì sao."

Giáo thụ Hoa nói: "Anh chỉ cần ra tay, việc phía sau tôi sẽ xử lý."

Trương đại quan nhân hiển nhiên đã động tâm: "Ngài sẽ không lừa tôi chứ?"

Giáo thụ Hoa nói: "Có cần thiết không? Chỉ bằng vào chứng cứ phạm tội tôi hiện tại nắm giữ đã có thể tống anh vào tù rồi."

Trương Dương nói: "Tôi làm việc thường thường hay bất chấp hậu quả."

"Vẫn là câu nói đó, anh chỉ cần làm, hậu quả tôi gánh vác."

Trương đại quan nhân nói: "Vậy, những lời này của ngài quả thực khiến tôi nhiệt huyết sôi trào, nhưng tôi ở trong quan trường cũng lăn lộn không ít năm rồi, trình độ đáng tin trong lời nói của người làm quan quả thực rất thảm."

Giáo thụ Hoa nói: "Anh là nói tôi nói không đáng tin ư?"

" Cũng không phải là ý này, chỉ là hai ta lần đầu tiên quen nhau, độ tín nhiệm của tôi đối với ngài vẫn chưa hoàn toàn được thành lập."

Giáo thụ Hoa nói: "Ý của anh là bảo tôi thông qua Tống Hoài Minh rồi bàn với anh? Tôi không quen Tống Hoài Minh, anh bảo tôi nói chuyện gì với hắn đây? Là bàn chuyện anh ở bên ngoài có bao nhiêu nữ nhân, hay là anh ở bên ngoài lén lút sinh mấy đứa con?"

Đầu Trương đại quan nhân ong một tiếng, lão gia tử này đúng là không phúc hậu, không ngờ vụng trộm tra xét sinh hoạt cá nhân của mình. Trong nhất thời Trương đại quan nhân không có gì mà chống đỡ, ngay đơ nhìn giáo thụ Hoa.

Giáo thụ Hoa nói: "Anh đừng trừng mắt nhìn tôi? Có phải muốn giết người hay không?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.