Tình tự của Văn Hạo Nam trở nên có chút kích động, Trương Dương ở sau lưng hắn làm ra nhiều chuyện nhằm vào hắn như vậy là một nguyên nhân, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn là, cho dù là Trương Dương làm nhiều chuyện nhằm vào hắn như vậy, nhưng mẹ không ngờ vẫn đứng ở phía Trương Dương. Văn Hạo Nam nói: "Mẹ, con thiếu chút nữa thì chết trong vụ nổ đó! Hiện tại đã chứng minh chuyện đó là hắn làm!"
La Tuệ Ninh nói: "Mẹ không tin."
Trong lòng Văn Hạo Nam đau khổ như bị độc xà cắn, hắn gật đầu, trên mặt lộ ra nụ cười kỳ quái: "Mẹ, trong lòng mẹ rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ."
La Tuệ Ninh nói: "Loại so sánh này không hề có ý nghĩa." bà ta đứng dậy bỏ đi, lặng lẽ lên lầu, vào trong phòng của mình.
Ngồi trên giường, La Tuệ Ninh lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ, bên ngoài không biết đổ mưa từ lúc nào, tầm nhìn của bà ta là một mảng mông lung. La Tuệ Ninh cầm bức ảnh đặt ở đầu giường, đây là ảnh gia đình nha fhoj, khi đó con trai con gái đều còn nhỏ, bà ta và Văn Quốc Quyền đều còn trẻ, mỗi người trên ảnh mặt đều nở nụ cười, ngón tay La Tuệ Ninh vuốt ve khuôn mặt của mỗi người, cuối cùng tới trên mặt mình, bà ta phát hiện mình trên ảnh không ngờ hoàn toàn xa lạ, bà ta đã rất nhiều năm rồi chưa được cười vui như vậy.
Trương Dương tới khách sạn trung tâm triển lãm chủ yếu là để đón Cố Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060977/chuong-1248-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.