Trương Dương nói: "Triệu Nhu Đình đã sớm biết chuyện này, giữa vợ chồng bọn họ sớm đã hình thành ngăn cách, ly hôn cũng là chuyện sớm muộn thôi."
Chu Hưng Dân thở dài nói: "Quả nhiên là thanh quan khó đoạn gia sự."
Trương Dương nói: "Tôi cũng không có hứng thú nhúng tay vào chuyện của hai vợ chồng bọn họ, nhưng con người của tôi lại là trong mắt không thể chịu được hạt cát, thấy chuyện bất bình luôn không nhịn được."
Chu Hưng Dân nói: "Chuyện này không trách cậu."
Trương Dương nói: "Tỉnh trưởng Chu, bất kể nói thế nào thì Lần này tôi cũng sai. Con người tôi cứ xung động lên là thường thường không cân nhắc tới hậu quả, Tạ Khôn Cử tuy rằng không phải là người tốt. Nhưng tôi ít nhiều cũng phải bận tâm tới mặt mũi của ngài, xin lỗi, thật sự xin lỗi."
Chu Hưng Dân bị thằng ôn này khiến cho dở khóc dở cười, y cầm chén rượu lên uống một ngụm rồi nói: "Trương Dương, thật ra đổi thành tôi tôi vị trí của cậu chắc cũng sẽ làm như vậy, thôi, chuyện này tôi cũng không quản được, có điều tôi coi như là minh bạch, vì sao hai vợ chồng bọn họ lại tới nước này."
Trương Dương trong lòng minh bạch, Chu Hưng Dân trong lòng chưa chắc đã như ngoài miệng, mình lần này chơi Tạ Khôn Cử thảm như vậy, trên thực tế đã vỗ vào mặt Chu Hưng Dân, hắn nghĩ không nên ở đây lâu, hàn huyên với Chu Hưng Dân một lát rồi giả bộ đột nhiên nhớ tới gì đó: "Ối, hỏng rồi, tôi hẹn với phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060975/chuong-1247-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.