Cảnh Chí Siêu nói: "Làm ăn gì?"
" Cái đó và có liên quan tới anh ư? Anh nếu có hứng thú thì có thể đi hỏi Tiết Thế Luân, tôi hiện tại không có hứng thú, cũng không có nghĩa vụ phải trả lời vấn đề của anh."
An Đạt Văn nói xong thì xoay người lên ô tô của mình, hắn nói khẽ: "Đi."
Ô tô chậm rãi khởi động, lái xe sau khi đi qua xe Cảnh Chí Siêu thì nói khẽ: "Tiên sinh đi đâu?"
" Dẫn tôi đi tìm Tiết Thế Luân!"
Tiết Thế Luân nghe nói An Đạt Văn tới đây tìm mình thì vẫn vui vẻ tiếp đãi, tuy rằng y biết rõ An Đạt Văn lần này đột nhiên đến kinh là vì chuyện gì, nhưng vẫn giả bộ chưa biết gì: "A Văn, tới kinh thành lúc nào thế? Tôi còn tưởng rằng gần đây cậu sẽ không tới đây."
An Đạt Văn nói khẽ: "Cha tôi bị giết rồi."
Tiết Thế Luân tựa hồ chưa nghe rõ hắn nói gì: "Gì cơ?"
An Đạt Văn mím môi nói: "Cha tôi qua đời rồi!"
Tiết Thế Luân thoạt nhìn vẫn có chút không tin: "Đùa kiểu gì thế, chúng tôi hai ngày trước vừa mới gặp mặt, sao có thể..." Vẻ mặt của y không giống đang giả vờ, nhưng lời Tiết Thế Luân nói tuyệt đối không phải là thật, y đã sớm biết tin tức An Đức Uyên bị giết, lúc này lại giả vờ hoàn toàn không biết gì cả.
An Đạt Văn: "Nói Chú Tiết, tôi hôm nay tới là muốn trực tiếp nói một tiếng với chú, hai là nhờ chú giúp, tôi dù sao cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060972/chuong-1246-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.