Cảnh Thiên Thu vẻ mặt mang theo một tia tiếc nuối: "Trương tiên sinh nén bi thương thuận biến."
Trương Dương nói: "Cảnh tổng biết Quản Thành không?"
Cảnh Thiên Thu lắc đầu, vô cùng chắc chắn nói: "Tôi chưa bao giờ nghe nói tới cái tên này!"
Trương Dương nói: "Nhưng theo như tôi biết thì hắn biết Cảnh tổng."
Cảnh Thiên Thu lạnh lùng cười nói: "Tôi tuy rằng không phải là ngôi sao gì, nhưng người biết tôi quả thực không ít, có điều biết tôi chưa chắc tôi đã nhớ rõ từng người, Trương tiên sinh hay là tìm người khác hỏi đi."
Trương Dương sớm biết Cảnh Thiên Thu không dễ dàng đối phó, hắn cố ý thở dài: "Nếu như không có tin tức xác thực thì tôi cũng sẽ không tùy tiện đăng môn, Cảnh tổng, cũng không giấu gì cũng không giấu gì cô, người ngộ hại trong vụ nổ ô tô ở đông môn, lúc sinh tiền từng đảm nhiệm chức vị ở cao tầng của Quốc An, trước mắt tôi vẫn chưa thông báo cho phía Quốc An, dù sao mọi người cũng không phải là người ngoài, không cần thiết dẫn tới sóng lớn, cô thấy đúng không?"
Những lời này của hắn trong mềm có cứng, tràn ngập ý tứ uy hiếp Cảnh Thiên Thu.
Cảnh Thiên Thu nói: "Anh đang uy hiếp tôi?"
Trương Dương cười nói: "Không dám, có điều Trung Quốc chúng ta có câu châm ngôn, đó là dân không đấu lại quan, cẩn thận cân nhắc những lời này thì vẫn thấy có đạo lý."
Cảnh Thiên Thu mỉm cười nói: "Một người nếu như tự đặt mình ở vị trí quá cao thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2060953/chuong-1242-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.